Sau khi ghép đội thành công, cuộc trò chuyện ngoài lề dừng lại tại đây.
Tề Hiến hỏi: "Đội trưởng, hôm nay vẫn còn luyện đội hình hai súng ngắn sao?"
Ngu Chiếu Hàn: "Luyện."
Đánh bốn thì sẽ được xắp xếp với đội bốn, thường ở đoạn này bọn họ sẽ đâm xe vào đoàn xe chuyên nghiệp, ván đầu tiên chính là người quen cũ của bọn họ —— đội bốn người của IPL.
[[ toàn bộ ]IPL. XU: Đội trưởng Ngu, chào buổi tối~]
[[ toàn bộ ]RH. Shine: Chào buổi tối ]
[[ toàn bộ ]IPL. Bỉ Ngạn: Không phải chứ, vừa mới bị DSD ngược xong, giờ lại bị mấy người ngược hở ]
[[ toàn bộ ]RH. Cheese: Các anh vừa đánh với DSD? ]
[[ toàn bộ ]IPL. Bỉ Ngạn: Một giờ trước kết thúc trận huấn luyện, bị ngược 3:0. Bản đồ đầu tiên, mấy đứa có tin bọn anh thắng một đợt đoàn chiến không? ]
[[ toàn bộ ]RH. Clown: Ừm… Cái này có thể nói sao? ]
[[ toàn bộ ]RH. Timeless: Rác rưởi ]
[[ toàn bộ ]IPL. Bỉ Ngạn: Ha hả, mấy người đánh với DSD là sẽ biết thôi ]
Phô Mai bị hù dọa: "Mọi người nói xem, DSD thật sự khoa trương như vậy sao?"
Thời Độ không cho là đúng: "Có không ít ví dụ về đội ngũ trong trận huấn luyện thì mạnh mà đến khi thi đấu lại héo."
"Một bản đồ mà chỉ thua một đợt đoàn chiến, hẳn là DSD cũng đánh hệ thống hoạt động." Tề Hiến thở dài, "Xem ra đây chính là đáp án của phiên bản này."
Ngu Chiếu Hàn ôm chai sữa bò Vượng Tử, giọng nói lạnh lùng: "Đừng nghĩ quá nhiều, chúng ta cứ đánh cho tốt là được."
Luyện suốt ba giờ, trạng thía của Ngu Chiếu Hàn vẫn đầy máu, tinh thần phấn khởi như trước dù trong mắt anh đã nổi lên những tơ máu. Thời Độ thấy bộ dáng của anh như không muốn nghỉ ngơi, vuốt đuôi khủng long ngáp một cái, làm nũng: "Em muốn ngủ quá đội trưởng ơi, em muốn ngủ."
Ngu Chiếu Hàn nói: "Kết thúc trận này thì cậu đi ngủ đi."
"Anh cũng chịu không nổi nữa." Tề Hiến nói, "Đêm nay em trai có về căn cứ không?"
Thời Độ nhìn Ngu Chiếu Hàn vẫn còn đắm chìm vào trong trò chơi, vẫn không phản ứng lại, nói: "Không về."
Phô Mai: "Oa! Phạm vi làm việc của Cá hề còn có cả ngủ cùng sao?"
"Không biết," Thời Độ nói, "Đợi lát nữa hỏi một chút, nhưng mà giá sẽ khác."
Đồng đội đều offline, Ngu Chiếu Hàn muốn tiếp tục đánh đơn, bỗng nhiên cảm giác cả người căng lên. Anh nhìn theo đuôi mình, thấy Thời Độ đang túm cái đuôi, biểu tình có chút xấu hổ.
Ngu Chiếu Hàn ôm đầu đuôi muốn cướp cái đuôi lại, "Em làm gì đó."
"Ngày hôm qua anh đã chơi suốt đêm, hôm nay cũng thế…" Thời Độ đi đến trước mặt anh rồi ngồi xổm xuống, "Anh muốn lập di chúc sao?"
Thời Độ ngồi xổm xuống nên lùn hơn anh. Ngu Chiếu Hàn cúi xuống nhìn cậu: "Anh không muốn thua, anh muốn thắng."
"Tiền đề của không thua là anh phải có trạng thái thật tốt. Nếu anh mệt thành cá tàn, ngay cả sân thi đấu cũng không lên được thì còn thắng cái rắm."
Ngu Chiếu Hàn nói: "Nhưng mà bây giờ anh vẫn chưa buồn ngủ."
"Anh có biết bây giờ đôi mắt anh đỏ như nào không? Cũng không còn xinh đẹp như ngày thường nữa."
Ngu Chiếu Hàn cứ như vậy mà bị thuyết phục, "Vậy thì xin em cõng anh đi ngủ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!