Trận đấu thường quy thứ ba, Thượng Hải-R. H 3:0Thượng Hải
-Thrones. Trước mắt điểm xếp hạng của R. H đang đứng thứ hai khu vuejc thi đấu phía Đông, xếp hạng đầu tiên cũng là đội đã thắng ba trận liên tiếp là Hàng Châu
-DSD. Ba trận của DSD đều thắng với tỉ số 3:0, hiệu số thắng của bọn họ cao hơn R. H 2 điểm.
Trận thi đấu này đánh vô cùng nhẹ nhàng, thắng ba ván cũng không có gì kích động. Sau khi bắt tay với đối thủ xong, bốn người nhanh chóng thu dọn thiết bị ngoại vi rồi xuống sân khấu. Tề Hiến bị lão Đàm chỉ định đi nhận phỏng vấn. Sau khi lão Đàm lãnh hội được khả năng gây chuyện của những người khác, bây giờ chỉ hận không thể đặt hết trách nhiệm tham gia phỏng vấn vào người có EQ cao nhất này.
"Trận cuối của chúng ta đánh với đội nào?" Phô Mai ngáp một cái hỏi.
Ngu Chiếu Hàn đã sớm thuộc lòng lịch thi đấu trả lời: "Hàng Châu
-DSD."
"DSD!" Lục Hữu Sơn hùng hổ doạ người, "Hoặc là bọn họ sẽ chấm dứt chuỗi chiến thắng của chúng ta, hoặc là chúng ta đoạt được vị trí đứng đầu khu phía Đông của bọn họ. Đến đây đi, đối mặt với gió mạnh nào!"
Sẽ không có người nào ngu ngốc đến mức đáp lại những lời này của Lục Hữu Sơn. mấy người ở phía sau chờ Tề Hiến, mấy người của Thrones đi tới, hai bên đúng lúc đối mặt.
R. H cùng Thrones tuy rằng có chút bất hòa, nhưng dù sao cũng là chiến đội trong nước cùng sân nhà, mặt ngoài vẫn cần phải khách khí một chút. Giám đốc Thrones chủ động đứng ra chào hỏi bọn họ, Caps đứng bên cạnh giám đốc, biểu tình trên mặt như R. H đang thiếu nợ cậu ta mấy trăm vạn.
Ngu Chiếu Hàn quét mắt nhìn Caps, lạnh lùng gật đầu, xem như đáp lại.
Phô Mai bĩu môi: "Caps không lên được sân khấu mà còn xuất hiện làm bẩn mắt đội trưởng, phục."
Giang Địch hỏi: "Vì sao cậu ta lại làm bẩn mắt đội trưởng."
"Cậu không biết sao? À à, lúc ấy cậu còn chưa tới đội một……"
Phô Mai kể lại chuyện Caps nhục mạ bịa đặt Ngu Chiếu Hàn, sau đó bị Thời Độ ghi âm cho Giang Địch biết. Giang Địch nghe xong, nắm đấm cứng lại: "Đã mắng lại sao?"
"Đương nhiên rồi! Miệng của Timeless cậu còn không biết?"
Nắm tay của Giang Địch hơi buông ra: "Tốt."
"Nếu tôi không mắng lại thì Tiểu Giang muốn thế nào." Thời Độ cười quàng tay lên bả vai của Giang Địch, "Thay đội trưởng mắng lại sao? Tiểu Giang sẽ mắng chửi người sao."
Giang Địch cũng giơ tay để lên vai Thời Độ, chỉ là động tác hơi cứng ngắc: "Sẽ không."
Thời Độ: "Muốn học sao? Tôi dạy cho cậu nha."
Lão Đàm: "Không được dạy!"
Ngu Chiếu Hàn nhìn hậu cung hòa thuận, cảm thấy vui mừng. Giang quý nhân hôm nay nói thật nhiều nha, lại nói thêm hai câu nữa là vượt qua anh rồi.
Sau khi Tề Hiến phỏng vấn xong, bọn họ lên xe buýt trở về căn cứ. Thời Độ cố ý ngồi cạnh lão Đàm, hỏi: "Lão Đàm, đại ngôn mà anh nói lần trước……"
Cách đây không lâu có một công ty máy tính chuẩn bị tung ra máy chơi game mới, cố ý tìm cậu làm người phát ngôn. Nhưng mà lúc ấy cậu ngại phiền toái, không thèm suy nghĩ đã từ chối.
"Ai nha, đó đúng là tổn thất lớn. Cậu biết phí đại ngôn bọn họ đưa ra là bao nhiêu không?" Lão Đàm thịt đau tim cũng đau, "Nhưng mà cậu yên tâm, câu lạc bộ khẳng định vẫn lấy nguyện vọng của cậu làm chủ. Anh đã từ chối cho cậu rồi, nghe nói sau đó bọn họ tìm DSD
-Archer."
Thời Độ đứng dậy chạy lấy người: "Tạm biệt."
Khoản thu nhập thêm của tuyển thủ chuyên nghiệp chỉ có mấy loại đơn giản như vậy, ngoại trừ làm đại ngôn thì chính là phát sóng trực tiếp. Sau khi đánh thi đấu xong là có thể nghỉ ngơi cả đêm, Thời Độ từ chối lời mời chơi mạc chược của Tề Hiến, mở phòng phát sóng trực tiếp đã lâu không động đến của mình.
R. H không có yêu cầu thời gian phát sóng trực tiếp cố định với tuyển thủ, fans cũng thường xuyên thấy bọn họ mấy tháng liền không phát sóng được một lần. Trong đó, phòng của Shine cùng Timeless là khó ngồi xổm nhất, một khi phát sóng, fans cùng anti đều thi nhau lao vào, tham gia cuộc vui.
Thời Độ phát sóng hai phút, lượng người xem đã vượt qua trăm vạn, phần bình luận tầng tầng lớp lớp, nếu không che chắn bình luận thì không thể nhìn thấy cái gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!