Chương 24: (Vô Đề)

Ngu Chiếu Hàn kéo đuôi trở về phòng, ở bên giường phạt đứng hai phút, sau đó ngã thẳng xuống, mặt vùi vào trong gối đầu.

Dù có bị mẹ mắng đi nữa, anh cũng phải nói câu "Đờ mờ" này.

Đờ mờ, tại sao Thời Độ lại quay về căn cứ đúng lúc này, không phải cậu ta đang ở Bắc Kinh xem nữ streamer sao?

Đờ mờ, tại sao anh lại không nhịn được mà nói cho Thời Độ biết anh thích gọi là Cá Cá? Rõ ràng trước đây lúc bị gọi là anh ơi anh cũng đã nhịn được rồi cơ mà…

Ngu Chiếu Hàn cảm giác trên người có vô số con kiến đang bò, anh thật sự muốn bóp ch3t mình.

Thực sự không phải là lỗi của anh, một năm anh cũng không mặc áo ngủ khủng long được mấy lần, chỉ có những lúc áp lực đặc biệt lớn mới lôi ra để giải tỏa áp lực. Lần mặc gần đây nhất của anh chính là vào đêm trước trận đấu với Lawman ở mùa giải trước, mặc ở trong phòng mình, đóng chặt cửa sổ. Hôm nay anh cho rằng căn cứ không có người khác nên mới buông thả một chút, là anh quá sơ ý rồi.

Ngu Chiếu Hàn cứ như vậy không hề động đậy mà nằm úp sấp 3 phút, đến khi thật sự sắp bị nghẹn chết mới bật dậy.

Gặp phải vấn đề, những người khác có thể hoảng loạn, nhưng đội trưởng nhất định phải bình tĩnh—— đây là Dạ Phong đã từng dạy anh như vậy.

Anh là đội trưởng của Thời Độ, đội trưởng của R. H. Anh là một người sống sờ sờ, không thể bị xã hội đánh chết được.

Chờ chút, liệu Thời Độ có nói lại những chuyện vừa này cho đám người Phô Mai không…

Tim Ngu Chiếu Hàn lập tức vọt lên cổ họng, nhanh chóng mở wechat của chiến đội ra. Trong nhóm vẫn còn đang thảo luận đến chuyện Thời Độ và nữa streamer kia, cũng không có điểm gì bất thường. Ngu Chiếu Hàn hơi hơi an lòng, lại mở ( Quy tắc giả ngầu) ra tìm kiếm biện pháp hóa giải, nhưng mà lật từ đầu đến cuối cũng không thu hoạch được gì. Anh quyết định cầu viện từ bên ngoài.

Shine: [ Đối mặt với tình huống lúng túng, ngoài ánh mắt sắc bén và im lặng quay đầu, còn cách nào khác không? ]

Loan Thải: [ Lúng túng đến mức nào? ]

Ngu Chiếu Hàn chụp một bức ảnh có đuôi khủng long rồi gửi cho em họ.

Loan Thải:[… Hết thuốc chữa, kiến nghị mặc kệ 

]

Shine: [ Anh cảm thấy còn có thể cứu vãn một chút 

]

Loan Thải: [ không cần thiết, thật sự. Thật tốt khi trong căn cứ có một đồng đội biết được tính cách thật sự của anh. Sau này anh có thể hơi thả lỏng trước mặt người đó, cũng sẽ không bị áp lực lớn như vậy ]

Mẹ anh cũng đã nói những lời tương tự như vậy, không phải là anh không động lòng. Nhưng mà anh tình nguyện để người này là lão Đàm hoặc Tề Hiến, cũng không muốn người đó là Thời Độ. Em trai vốn đã kiêu căng tự mãn, ở trước mặt cậu ta mà bỏ xuống cái giá của đội trưởng, nhất định sẽ bị lớn tiếng cười nhạo —— vừa nãy em trai còn cười vô cùng vui vẻ đó.

Ngu Chiếu Hàn đau buồn cởi áo ngủ ra, bỏ lại vào trong két sắt. Anh tắm rửa sạch sẽ, tự kỉ ở trong chăn, đến gần sáng mới ngủ.

"Cậu muốn bồi dưỡng Shine làm chỉ huy kiêm đội trưởng sao? Dạ Phong, cậu đang kể chuyện cười thế giới hả."

"Shine chỉ là một đứa nhỏ, thua một trận còn trốn ở chỗ kia khóc lóc, xem hoạt hình khóc, đồng đội giải nghệ cũng khóc. Cậu để cho em ấy chỉ huy, chưa chắc tâm lý của em ấy đã ổn định được chứ đừng nói đến làm đội trưởng."

"Anh không phủ nhận ý thức cùng kỹ năng của em ấy, nhưng mà em ấy mới 17 tuổi, đây là thi đấu điện tử, không phải là chọn lớp trưởng ở nhà trẻ. Em ấy thật sự làm đội trưởng thì những đội viên cũ lớn tuổi hơn, có kinh nghiệm hơn sẽ thật sự phục sao?"

Ngu Chiếu Hàn tỉnh dậy từ trong mộng, đột nhiên mở mắt ra. Anh ngồi im hồi lâu, chờ đến khi ngực không còn căng chặt như vậy mới cầm di động lên xem thời gian.

Đã đến đầu giờ chiều, nên ăn trưa thôi.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hiện ở trong căn cứ vẫn là chỉ lại anh và Thời Độ. Anh chạy không thoát, so với việc trốn ở trong phòng giả chết, không bằng dũng cảm đối diện với cuộc sống thê thảm.

Ngu Chiếu Hàn rửa mặt xong, tìm một cái áo lông đen cao cổ từ trong tủ quần áo ra mặc vào, sau khi xác định trên đầu mình không có sợi tóc nào lộn xộn liền thấy chết không sờn mà mở cửa phòng ngủ ra.

Lúc xuống tầng, Ngu Chiếu Hàn nghe thấy trong phòng bếp truyền đến tiếng động, thiếu chút nữa đã trượt chân, cũng may anh nhanh chóng ổn định lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!