Một nhóm người ăn lẩu đến tận ba, bốn giờ sáng, ngày hôm sau tập thể ngủ thẳng đến chiều mới rời giường. Thời Độ tình cờ gặp mặt Phô Mai ở nhà ăn, cùng nhau ăn xong cơm dì nấu ăn để lại, chậm rãi tiến vào phòng huấn luyện. Ngu Chiếu Hàn đã xếp đội đánh với Tề Hiến.
"Hiến Hiến, em nghi là óc heo hôm qua anh gắp cho em chưa chín, đêm qua em cảm thấy mình đã lên thiên đường rất nhiều lần…" Phô Mai nằm nhoài trên ghế Tề Hiến nói, "Chờ chút, anh để đội trưởng đánh phụ trợ cho anh sao?!"
Tề Hiến bỏ tai nghe ra, "Hai C đều bị cướp, đội trưởng tình nguyện sữa người khác cũng không muốn chơi xe tăng chịu đòn."
Thời Độ ngồi xuống cái ghế trống, trượt đến bên người Ngu Chiếu Hàn nhìn một chút: "Anh xác định là anh ấy biết sữa người khác sao?"
Tề Hiến chỉ vào màn hình đã xám xịt của mình, xòe tay ra: "Cho nên anh chết."
Khả năng tập trung của Ngu Chiếu Hàn rất mạnh, lúc chơi game rất ít khi bị thế giới bên ngoài ảnh hưởng. Mặc dù bên cạnh có mấy đồng đội đang bàn tán xôn xao, nhưng anh vẫn không chút lay động, trầm mê thu gặt.
Đúng, trầm mê thu gặt. Đây là một trò chơi bán súng, chỉ cần mỗi phát đều chuẩn xác bắn bể đầu, vú em cũng có thể trở thành tay súng thần.
Đồng đội lần lượt chết trận, Ngu Chiếu Hàn thu hồi ánh sáng trị liệu, lấy ra súng lục nhỏ của bản thân, nhào đến gần xe tăng mà "Leng keng keng". Chỉ cần giết đủ nhanh thì đồng đội không cần sữa của anh nữa.
Đáng tiếc, xe tăng đối diện thực sự có quá nhiều máu, lại có vú em bên cạnh, sau hai lần bị Ngu Chiếu Hàn giết nửa máu, xe tăng va chạm một cái liền đem vú em nhỏ của Ngu Chiếu Hàn đụng chết luôn.
Màn hình của Ngu Chiếu Hàn chuyển sang màu xám xịt cùng chữ [defeat ]khổng lồ, đôi mắt mở lớn, đôi môi cũng vì ảo não mà hơi mở ra. Sau đó anh liền nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của em trai nhỏ trên màn hình, lập tức mỉm thành một đường thẳng lạnh lùng.
Thời Độ không nhịn được cười nhẹ một tiếng. Độ tồn tại của thiếu niên mười bảy tuổi quá mạnh, mặc dù hai người không cách nhau quá gần, nhưng Ngu Chiếu Hàn vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ cùng sức sống tỏa ra từ người cậu ta.
Ngu Chiếu Hàn không vui nheo mắt lại, muốn bảo em trai cách mình xa ra một chút. Một âm thanh lanh lảnh vang lên bên tai, là tiếng mở nắp chai, sau đó anh ngửi được một mùi thơm ngọt ngào.
Ngu Chiếu Hàn xoay người, chỉ thấy Thời Độ đang cầm một cốc sữa bò Vượng Tử vừa mới mở ra, trên bàn còn có một chai trà xanh cùng một cốc đá nhỏ. Anh vốn không muốn chủ động chào hỏi, nhưng khi nhìn thấy Thời Độ đổ trà cùng sữa vào trong chén rồi khuấy lung tung vẫn không nhịn được: "Cậu đang làm gì đó?"
"Tự làm trà sữa."
Ánh mắt Ngu Chiếu Hàn lạnh như băng, "Làm bừa."
Thời Độ nhíu mày: "Lần trước anh chê sữa socola quá ngọt, lần này tuyệt đối không ngọt." Thời Độ cầm lấy cốc thủy tinh trống không trên bàn Ngu Chiếu Hàn, đổ trà sữa xanh biếc vào bên trong, đẩy lên trước mặt anh: "Thử xem."
Ngu Chiếu Hàn không hề bị lay động: "Không có hứng thú."
Thời Độ quan sát sắc mặt của người đẹp lạnh lùng một chút, đột nhiên trở nên bá đạo: "Nhất định phải thử."
Ngu Chiếu Hàn cúi đầu nhìn nửa cốc trà sữa tự làm xanh biếc kia..
Anh cũng không muốn thử đâu, nhưng mà em trai đã rót trà sữa vào cốc, lại còn lớn tiếng như vậy.
Ngu Chiếu Hàn cầm lấy cốc, cho Thời Độ một cái ánh mắt"Tạm thời nể mặt cậu một chút", nhấp một ngụm nhỏ.
Thời Độ hỏi: "Thế nào?"
Ngu Chiếu Hàn đeo tai nghe lên, che mất tai của mình, giọng nói nhàn nhạt: "Cũng được." Anh đẩy cốc của Thời Độ qua một bên, "Đồ của cậu không được vượt quá đường này, sẽ ảnh hưởng đến tôi."
Thời Độ nhìn chằm chằm đường thẳng do hai mép bàn ghép lại, hỏi một câu từ tận đáy lòng: "Em là trẻ con mới lên tiểu học, anh là bạn cùng bàn sao?"
"Thích uống đồ như vậy, cậu khác học sinh tiểu học ở chỗ nào."
Tề Hiến cười híp mắt đến cọ trà sữa của Thời Độ, nghe vậy nói: "Không nói những cái khác, vẫn luôn chạy đi vệ sinh sẽ ảnh hưởng đến huấn luyện."
Thời Độ nở nụ cười: "Sẽ không, thận của em rất tốt."
"Vậy sao." Ngu Chiếu Hàn kiêu căng nói, "Chứng minh cho tôi xem."
Tay Tề Hiến rung lên, thiếu chút nữa đã đôt cốc nước ra ngoài.
"Được nha. Anh tính giờ cho em, nhìn xem em đi vệ sinh bao nhiêu lần."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!