Chương 101: (Vô Đề)

Thời gian nghỉ ngơi sau hai trận, tuyển thủ hai bên đều được xuống dưới sân khấu, trên màn hình lớn bắt đầu chiếu lại những màn biểu diễn xuất sắc nhất trong hai ván vừa qua.

Gần nhu tất cả đều là hình ảnh của R. H—— màn ám sát sởn tóc gáy của Timeless, biểu tượng đầu lâu tượng trưng cho cái chết xuất hiện trên màn hình mỗi khi Shine nổ súng.

Lần trước Ma vương lớn ở khu vực Bắc Mỹ còn có thể đánh tới đánh lui với R. H nhưng lần này lại hoàn toàn trở thành phông nền phụ trợ cho đối thủ.

Cả đường Rattler đều hùng hùng hổ hổ, vẫn nghi ngờ thao tác của Shine. Umbra nóng nảy vẫn luôn không có chút kiên nhẫn nào với người đồng đội Hàn Quốc này, đột nhiên dừng chân lại, xoay người nói: "Câm miệng, người hố đồng đội không có tư cách ồn ào ở chỗ này? Cút đi."

Rattler cũng không phải là người có tình tình tốt gì, có thể tiến vào Lawman thì làm gì có ai không phải tuyển thủ hàng đầu chứ. Phàm là người có thực lực thì ít nhiều cũng có chút kiêu ngạo trong người: "Cậu ——"

Rattler đi về phía trước một bước, hùng hổ dọa người, "Cậu muốn nói cái gì?"

Gunner ngăn Rattler lại, lạnh lùng nói: "Quay phim đang ở đây, mọi người chú ý một chút."

Paradox giữ chặt Rattler có cùng quốc tịch với mình, dùng tiếng Hàn huyên thuyên một chuỗi dài. Rattler nhịn xuống không tiếp tục làm ồn, đến phòng nghỉ mới nói: "Huấn luyện viên, ván ván vừa rồi tuyệt đối có vấn đề, Shine……"

"Đủ rồi, cậu còn ngại không đủ mất mặt?! Cậu muốn biết vì sao Shine lại tìm được cậu?" Huấn luyện viên Lawman tức giận đến đỏ mặt tía tai chỉ vào màn hình, trên đó đang phát lại dưới góc nhìn của Shine: "Tự cậu xem đi!"

Dưới góc nhìn của Shine, từ trước đến nay đều  không có hình ảnh của Virus, chỉ có ba người khác của Lawman. Mỗi khi ba người ngày có hành động lệch khỏi quỹ đạo vốn có, Shine liền bắt đầu quét Virus—— quét ở ngay bên người anh, quét ở bên người Cheese, quét trên tuyến đường ngắn nhất từ điểm sống lại đến điểm mục tiêu.

Shine dự đoán, thông qua thao tác của ba người, dự đoán vị trí tàng hình của Virus.

Hai mắt Rattler dần dần trợn to, bàn tay nắm chặt có chút nản lỏng mà buông ra.

Cậu câm miệng.

Không chỉ cậu, tất cả những người ở Lawman đều im lặng. Sự nôn nóng cùng bất an bắt đầu im hơi lặng tiếng dần dần lan tràn giữa các tuyển thủ cùng huấn luyện viên.

Cuối cùng, là dự bị Triều Tịch đánh vỡ không gian yên tĩnh này.

"Tính kỷ luật của R. H quá nghiêm ngặt, từng người bọn họ đều tuân theo sự chỉ huy của Shine." Triều Tịch nhìn chằm chằm Đại tỉ tùy ý làm bậy trên màn hình, trong ánh mắt ẩn giấu sự phức tạp mà người khác không thể hiểu được, "Chúng ta không thể đánh hoạt động tốt hơn bọn họ được."

Huấn luyện viên Lawman hít sâu một hơi: "Không thể để RH bắt được 3:0, tuyệt đối không thể."

Trong thi đấu BO7, 2:0 đã là một đường ranh giới. Ván tiếp theo nếu thắng thì cần một điểm nữa là hòa, nếu như tiếp tục thua, trên tay đối thủ liền có 4 cơ hội sống lại, mà bọn họ mỗi trận đều phải đánh trong sự áp lực nặng nề.

3 đuổi 4 là quá hiếm thấy, cả một mùa giải cũng chưa chắc có thể xuất hiện một lần.

Triều Tịch trầm giọng nói, "Chúng ta không thể để cho R. H dắt mũi, vì bọn họ mà từ bỏ thứ chúng ta am hiểu nhất." Lawman am hiểu nhất chính là dựa vào thao tác đỉnh cao của từng người mà đánh ra thế trận nghiền ép, trước giết một người, lại lấy nhiều đánh ít, nhanh chóng không chế cuộc chiến, "Để tôi lên sân đấu đi huấn luyện viên."

Huấn luyện viên nhìn về phía Triều Tịch, trong giọng nói đầy vẻ trào phúng, "Cậu đã khắc phục được áp chế từ trong máu của Shine với cậu sao?"

Triều Tịch sửng sốt, lập tức nói: "Tôi không sợ Shine, tôi có thể đấu súng với cậu ta."

Huấn luyện viên lắc đầu: "Tôi đã cho cậu cơ hội, Tide, cậu đã làm tôi thất vọng."

Triều Tịch không cam lòng nói: "Huấn luyện viên……"

Huấn luyện viên quyết định: "Đừng nói nữa." Ông ta giơ tay lên, bảo với trọng tài: "Lawman xin thay đổi người."

Ở đầu bên kia, trong phòng nghỉ của R. H, mọi người đều ăn thêm một quả chuốt để bổ sung thể lực. Tuy rằng không khí cũng không đến mức nhẹ nhàng thích ý nhưng cũng không đến mức lo lắng, khẩn trương. Ngay cả cái người thường xuyên lo lắng, khẩn trương nhất kia cũng miễn cưỡng coi như bình tĩnh.

Lục Hữu Sơn nói: "Lawman sẽ không dùng thứ đã thua, bọn họ sẽ không đánh hoạt động với chúng ta nữa."

Ngu Chiếu Hàn trầm ngâm: "Dưới tình thế 2:0, khẳng định Lawman sẽ cố gắng ván thứ ba, bọn họ sẽ thay đổi người."

Tề Hiến hỏi: "Đổi Triều Tịch?"

Thời Độ ăn xong một quả chuối lại cầm một quả: "Số liệu lần trước khi đánh với chúng ta của Triều Tịch quá khó coi, huấn luyện viên Lawman chưa chắc đã cho anh ta cơ hội."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!