Chương 7: Đầu đường

Vu Thần Khiết quay lại một mình, đứng từ xa nhìn lên khu nhà cao tầng quản lý học viện.

Bây giờ quay lại đưa cho anh.

Nhân lúc anh chưa phát hiện ra mất điện thoại quay lại đưa điện thoại cho anh.

Đang chuẩn bị nhấc chân lên bước đi, điện thoại di động bên tay trái đột nhiên vang lên.

Vu Thần Khiết giật mình, giơ tay lên, cuộc gọi đến hiển thị dãy số quen thuộc, là số điện thoại nội bộ đại học E.

Cô đứng ở đó do dự có nên nghe máy không, mà tiếng chuông vẫn tiếp tục vang lên.

Suy nghĩ mấy giây, cuối cùng vẫn nhấn nút nhận cuộc gọi, lấy dũng khí nói:"A, xin lỗi, tôi không phải là chủ nhân chiếc điện thoại này......"

"A lo."

Đầu kia điện thoại di động truyền tới âm thanh mát mẻ mà dịu dàng.

Là giọng nói của Nghiêm Mặc.

Trong lòng Vu Thần Khiết ngàn vạn lần hối hận, lập tức nói: "Học trưởng, em

là Vu Thần Khiết, một trong hai sinh viên lúc nãy trong phòng thí

nghiệm......"

Trong điện thoại di động truyền ra giọng nói dịu dàng: "Ừ, anh biết mà."

Đúng là xong rồi.

Trong lòng Vu Thần Khiết kêu gào, một tay khác ôm trên trán, vội vã nói tiếp: "Xin lỗi, lúc vừa rồi em không cẩn thận cầm điện thoại di động của anh. Bây giờ em lập tức đến trả cho anh......" Nếu như bây giờ trên mặt đất có một cái hố, cô nhất định sẽ nhảy vào ngay, sau đó sẽ không bò ra ngoài nữa.

"Không có việc gì, không cần phải gấp." Nghiêm Mặc hơi dừng lại, "Em bây giờ đang ở đâu?"

"Cái gì? Em đang ở ngã tư siêu thị."

"Vậy em ở đó chờ anh... anh bây giờ đi qua."

"Như vậy phiền anh quá, em quay lại phòng thí nghiệm là được."

"Không có gì, anh cũng chuẩn bị đi, em ở đó đợi lát, anh qua đó bây giờ. được không?" Giọng nói hết vô cùng lịch sự. Đối với tâm trạng hốt hoảng của

cô, anh có vẻ cực kỳ nhàn nhã.

Nghe giọng nói của anh, ánh mặt

trời chiếu xuống trên đầu không còn nóng bức như lúc nãy nữa, Hình như

việc không cẩn thận cầm nhầm điện thoại của anh cũng không quá ngại nữa.

Vu Thần Khiết cúi đầu nhìn đèn tín hiệu màu xanh, gật đầu: "Ừmh, có thể."

Đã hơn bốn giờ rưỡi chiều, ánh sáng mùa hè tràn ngập trong sân trường.

Nơi xa dãy nhà quản lý học viện bị ánh nắng mặt trời chiếu vào tản ra

ánh sáng nóng bức.

Vu Thần Khiết nhìn điện thoại di động của anh, trong đầu đột nhiên toát ra một cái ý nghĩ: có thể xem tin nhắn và cuộc gọi trong máy của anh không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!