Tiết học môn thống kê.
Hôm nay đi học hơi trễ, bốn cô đều ngồi ở phía sau phòng học.
Vu Thần Khiết một tay cầm bút máy, một tay chống má, viết ghi nhớ trong sách.
"Đó là chữ gì vậy?" Lý Hồng lại gần, mắt cô ấy cận thị, không thấy rõ chữ trên màn hình, nên phải nhìn vở ghi chép của Vu Thần Khiết.
Vu Thần Khiết đẩy vở sang cho cô ấy nhìn, vừa nhỏ giọng giải thích cho cô ấy. Lý Hồng ngồi ở bên phải cô, cô vừa quay đầu sang nói chuyện với Lý Hồng thì nhìn thấy Nghiêm Mặc ngồi bên phải phòng học.
Anh dựa lưng vào ghế ngồi, tay phải cầm bút thỉnh thoảng lại ghi viết vài câu ghi chú vào trong sách, Vu ThầnKhiết nhìn anh đang đặt một cuốn sách trên bàn, anh vừa nghe giảng vừa nhìn sách, quyển sách kia trông có vẻ dày.
Nghiêm Mặc đột nhiên đóng quyển sách lại, Vu Thần Khiết tập trung nhìn tên nó, cuối cùng cũng nhìn rõ mấy chữ cái ở một bên sách, nhưng cũng chỉ có thể thấy rõ hai chữ "Thống kê" mà thôi.
Đúng là môn sinh đắc ý của giáo sư.
Cái được gọi là môn sinh đắc ý, chính là giáo sư giới thiệu cho anh một quyển sách, thì anh phải xem tất cả các cuốn sách có liên quan đến nó trong thư viện.
Sau khi tan lớp, Vu Thần Khiết lên hỏi giáo sư mấy vấn đề, giáo sư La sau khi giải đáp xong còn khen cô một câu: "Suy nghĩ rất cẩn thận."
Nghe được lời khen của giáo sư Vu Thần Khiết rất vui nói "Cám ơn!" Giáo sư này rất ít khi khen ngợi sinh viên.
Vu Thần khiết ngày ngày vùi đầu học môn thống kê, học được suýt nữa Tẩu Hỏa Nhập Ma.
Lý Hồng tò mò hỏi: "Động lực từ đâu vậy?" Cô gái nhỏ này gần đây mỗi ngày đều nghiên cứu môn thống kê, cô nhớ thống kê mỗi tuần chỉ có 2,3 tiết học thôi mà.
Vu Thần Khiết nói đùa với cô ấy: "Bởi vì thống kê chơi rất vui." Chơi rất vui, chỉ là một nguyên nhân trong đó.
Gần đây cô vùi đầu học thống kê, phát hiện môn thống kê thực sự có ý nghĩa, những số liệu kia một khi phân tích thì có thể nói lên được rất nhiều vấn đề.
Dĩ nhiên còn có nguyên nhân khác.
Thứ năm.
Khi đi học, Vu Thần Khiết hơi thất thần. Nhìn về phía bên phải phòng học.
Nghiêm Mặc dựa lưng vào ghế ngồi, trên bàn đặt một cuốn vở ghi chéo, tay phải cầm một cây bút, ngón tay trắng nõn thon dài xương cốt rõ ràng. Ngồi bên cạnh anh có bốn bạn học.
Nếu như anh học đàn dương cầm, sẽ phải rất hiệu quả. Vu Thần Khiết không khỏi tưởng tượng hình ảnh mười ngón tay của anh di chuyển trên đàn dương cầm.
Tay cầm bút của Nghiêm Mặc chống ở trên quai hàm, bạn học bên cạnh nói với anh cái gì đó, hình như là một câu chuyện cười, anh mỉm cười, đồng tử đen láy trông như hàng vạn ngôi sao điểm sáng bầu trời, sáng ngời khác thường. Anh trả lời một câu. Sau đó quay đầu tiếp tục xem giảng.
Vu Thần Khiết nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía giáo sư, cảm giác có tật giật mình.
Sau khi tan lớp Vu Thần Khiết cầm vở ghi chép có mấy câu hỏi.
Có mấy học sinh vây quanh giáo sư La hỏi bài. Vu Thần Khiết im lặng đứng ở một bên chờ đợi.
Trước đó giáo sư đã dặn Nghiêm Mặc cùng cô đi thảo luận một đầu đề, nên ngồi ở bàn trên cùng phòng học đợi. Anh nhìn thấy sinh viên nữ kia cầm vở nhìn, hình như có vấn đề muốn hỏi, nên hỏi cô: "Em có vấn đề gì cần hỏi à?"
"Học trưởng, cái này......" Anh là môn sinh đắc ý của giáo sư, hỏi anh cũng giống vậy. Vu Thần Khiết vội cầm vở hỏi anh mấy vấn đề.
Nghiêm Mặc nhướng mày lên, cúi người nghe cô nói chuyện.
Nghe mấy câu, càng nghe càng kinh ngạc.
Cô sinh viên này rất hiểu môn thống kê.
Nghiêm Mặc kiên nhẫn trả lời câu hỏi của Vu Thần Khiết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!