Chương 6: Thiên Dược Các

Lăng Hàn và Lưu Vũ Đồng đi ra cửa, ba người Lăng Mộ Vân muốn ngăn, nhưng căn bản không dám ra tay, ngay cả Lăng Trọng Khoan cũng bị đánh bại, Lăng gia còn có ai là đối thủ?

Trừ khi Lăng Đông Hành trở về.

Nhưng coi như Lăng Đông Hành trở về, hắn sẽ giúp bên nào? Cái này không phải chuyện rõ rành rành sao.

Sắc mặt của năm tên thị nữ cũng vô cùng đặc sắc, các nàng nhìn thấy một màn kịch, đủ các nàng thổi trên ba năm.

- Đi đâu?

Sau khi ra Lăng gia, Lưu Vũ Đồng hỏi Lăng Hàn.

- Thiên Dược Các.

Lăng Hàn thuận miệng nói.

Lưu Vũ Đồng nha một hồi, nàng cho rằng Lăng Hàn muốn phối dược cho mình, dù sao nàng là "bệnh nhân" nha.

Hai người đi rất nhanh, chỉ gần mười phút liền đến.

Thiên Dược Các là một thế lực rất lớn, ở mỗi một thành thị của Vũ Quốc đều có chi nhánh, còn ở ngoài Vũ Quốc có hay không, giới hạn ở tri thức của tiền thân, hắn cũng không rõ ràng. Nói tóm lại, dược liệu, đan dược của Thiên Dược Các là đầy đủ nhất, nếu như ở đây cũng không mua được, như vậy ở chỗ người khác khẳng định cũng không mua được.

Lăng Hàn vào dược các, đi tới trước một bệ cửa, phía sau ngồi một nữ tử tuổi thanh xuân, dáng dấp tương đối xinh đẹp. Thấy Lăng Hàn đi tới, nàng lập tức đứng lên, dịu dàng nở nụ cười, nói:

- Chào hai vị, ta tên Tiểu Đào, rất vinh hạnh phục vụ hai vị.

Nàng chăm chú nhìn Lưu Vũ Đồng mấy cái, dù sao cô gái này không phải đẹp đẽ bình thường, ngay cả nàng thân là nữ nhân, cũng có chút không dời mắt nổi.

Lăng Hàn gật gù nói:

- Ta muốn Tử Hà Thảo, Kha Lam Quả, Bách Niên Chu Trúc, Hồng Diệp Thự, Lạn Diệp Khô Thụ Căn.

Tiểu Đào mờ mịt, nàng làm ở đây hơn hai năm, nhưng xưa nay chưa từng nghe nói năm loại dược liệu kia. Nàng run lên một hồi, mới nói:

- Hai vị khách nhân, thực sự không phải, năm loại dược liệu này, ta nghe cũng chưa từng nghe, các ngươi chờ chút, ta giúp các ngươi đi hỏi.

- Có thể.

Lăng Hàn gật gù, năm loại dược liệu này xác thực rất lạ, bởi vì ngoại trừ dùng để phối chế Nguyên Tâm linh dịch, ở chỗ khác rất ít dùng đến. Mà cấp bậc của Nguyên Tâm linh dịch, tuy không cao, nhưng mà kiếp trước hắn sáng tác, chỉ truyền cho mấy người, nhưng có lưu truyền tới nay hay không thì không nhất định.

Một lát sau, chỉ thấy Tiểu Đào cùng một trung niên hơn ba mươi tuổi đi tới.

- Ngươi chính là gia hỏa quấy rối kia?

Người đàn ông trung niên kia nhìn Lăng Hàn một chút, trên mặt đều là vẻ khinh thường.

Lăng Hàn hơi nhướng mày, nói:

- Cái gì gọi là gia hỏa quấy rối?

- Ta nhổ vào, lung tung báo tên dược liệu căn bản không tồn tại, cái này không phải cố ý quấy rối là gì?

Người đàn ông trung niên kia hừ nói, một bộ ta đã sớm nhìn thấu vẻ mặt của ngươi.

Lăng Hàn nói:

- Làm sao ngươi biết những dược liệu này là ta nói lung tung?

- Cái này không phải phí lời sao, ta đường đường là Đan Sư Hoàng Cấp trung phẩm, những dược liệu này ta ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói, không phải ngươi nói lung tung thì là cái gì? Nhanh cút ra ngoài cho ta!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!