- Giải, thuốc giải!
Lăng Trọng Khoan rên rỉ nói, Phá Nguyên Tán này không chỉ tan rã nguyên lực, để cả người hắn vô lực, hơn nữa còn có độc tính mãnh liệt, ăn mòn nội tạng của hắn, để hắn đau đớn kêu to.
Lời này của hắn cũng không biết là nói với Lăng Hàn, hay nói với Mã Lãng, hoặc là cả hai.
Lăng Mộ Vân cũng nói không ra lời, chỉ có thể từ cổ họng phát sinh âm thanh "khặc khặc khặc", mồ hôi lạnh chảy ròng, thống khổ đến không cách nào hình dung.
Mã Lãng và Dư Chinh hoàn toàn không để hai người này ở trong lòng, chỉ là dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, hiển nhiên, đan dược của tiểu tử này quả thật có hiệu quả giải độc. Nhưng vấn đề là, trên đời có sự tình xảo như thế sao, đan dược của hắn vừa vặn có thể giải Phá Nguyên Tán?
Vậy thì là đan dược của tiểu tử này, có năng lực hóa giải nhiều loại độc tố?
- Tự làm tự chịu!
Lăng Hàn hừ lạnh, không chút đồng tình, hắn nhìn Mã Lãng nói.
- Phụ thân, ngài đối phó Tiểu Độc Quân gì kia, tên này giao cho con?
- Ngươi có thể không?
Lăng Đông Hành có chút bận tâm, dù sao Mã Lãng là Tụ Nguyên tầng bốn, so với nhi tử vừa bước vào Tụ Nguyên Cảnh thì vượt qua quá nhiều.
- Phụ thân yên tâm.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười tự tin.
- Hừ, đội chấp pháp ở đâu?
Mã Lãng hét lớn một tiếng, nếu tới mức độ này, hắn cũng chỉ có thể mạnh bạo.
Xoạt xoạt xoạt, mười mấy Hắc y nhân từ bên ngoài lao vào, mỗi người đều tỏa ra sát khí mãnh liệt.
- Ngoại trừ tiểu tử này cùng nữ nhân kia, những người khác xử tử toàn bộ!
Mã Lãng lớn tiếng nói, hắn biết Lăng Đông Hành là Tụ Nguyên tầng chín, thực lực đáng sợ, nhưng bọn họ cũng có ưu thế nhân số, không phải là không có phần thắng.
- Tuân mệnh!
Chúng Hắc y nhân đều lẫm liệt đáp, dồn dập rút binh khí ra, nhắm ngay Lăng Đông Hành.
Lăng Đông Hành không sợ, hắn là Tụ Nguyên tầng chín, há chỉ là mấy Tụ Nguyên Cảnh cấp thấp có thể dùng số lượng đến đền bù? Hắn hét dài một tiếng, giết tới những người mặc áo đen kia.
Mã Lãng không nhúng tay, mà vòng quanh Lăng Hàn, nói:
- Không thể không nói, ngươi để ta rất kinh hãi, lại có thể hóa giải độc dược của Tiểu Độc Quân. Ta nghĩ, ngươi là được một bảo tàng thượng cổ, trong đó vừa có bảo đan tăng cao tu vi, lại có linh dược giải độc cao cấp, bằng không tu vi của ngươi không thể tăng lên nhanh như vậy, cũng không thể ở dưới Phá Nguyên Tán như không có chuyện gì.
- Có điều, hiện tại những thứ này đều là của ta!
Hắn dùng ánh mắt tràn ngập tham dục nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Lăng Hàn chỉ cười cợt, nói:
- Ngươi duy nhất có thể thu hoạch, chỉ là tử vong!
- Nói láo!
Mã Lãng phát một câu chửi bậy, thả người nhào tới Lăng Hàn, hắn muốn bắt Lăng Hàn, bức bách Lăng Đông Hành bó tay chịu trói.
Lăng Hàn tự nhiên không sợ, keng một tiếng, trường kiếm ra khỏi vỏ, tiện tay ném vỏ kiếm qua một bên, chém ra một chiêu kiếm, kiếm khí ngang dọc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!