Chương 9: (Vô Đề)

Ta phải chậm rãi thăm dò, từng bước từng bước một.

Chờ sau khi xác nhận không còn giam cầm nào nữa, lúc đó ta mới có thể ra tay.

17

"Đương gia, nha đầu Tiên Nhi kia có bộ dạng quả thực không tệ."

"Khắp cái làng này, ta chưa từng thấy khuê nữ nào xinh đẹp hơn nàng."

"Ta nghe người ta nói rằng nếu bán đại cô nương xinh đẹp như thế vào Hoa lâu, có thể kiếm được hơn trăm lượng bạc lận đấy!"

Tống phụ kinh ngạc đến mức làm rớt cả tẩu thuốc.

"Hoa, Hoa lâu?"

"Lão bà tử, ngươi điên rồi!"

"Đây chính là một nơi ăn người không nhả xương đó!"

Tống mẫu mím môi, khuôn mặt già nua gầy gò dưới ánh đèn trông dữ tợn như ma quỷ.

"Chuyện hôn sự của Tống gia, nhất định phải thành công!"

"Chúng ta đã bán nàng một lần rồi, bán thêm lần thứ hai thì có sao đâu!"

Tống phụ run rẩy nhặt tẩu thuốc lên, ông phải thử nhiều lần mới nhét tẩu thuốc vào miệng được.

Ông âm thầm phun ra một hơi thuốc, hai mắt nhắm lại, cúi thấp đầu trông giống như sắp ngủ.

"Vậy thì bà tự làm việc này đi, cẩn thận đừng để Thanh Thư biết."

"Đứa nhỏ này giống ta, quá mềm lòng."

Ta gắt gao cắn chặt môi mới để bản thân không nhảy xuống đánh c.h.ế. t bọn họ.

Người Tống gia, quả nhiên rất đáng hận!

"Việc này cứ quyết định như vậy đi."

"Ta đi nhà xí, đương gia, ngươi ngủ trước đi."

Phần lớn nhà xí trong làng được xây ở ngoài phòng, phía dướI có đào một cái ao lớn.

Ở nông thôn, phân cũng là một tài sản quan trọng trong nhà.

Toàn bộ phân bón cho mấy mẫu ruộng đều dựa vào một cái ao phân nho nhỏ này.

Ta bịt mũi ghé sát vào trên nóc nhà xí, liên tục do dự, cuối cùng vẫn thổi nhẹ một hơi xuống phía dưới.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết như heo bị g.i.ế. c vang lên.

Tống mẫu ngã vào hầm cầu, làm một phần hai số người trong làng giật mình.

18

Cái hầm cầu kia cũng rất kỳ quái, giống như phía dưới có lực hút gì đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!