Chương 7: Đánh Chết Cái Nết Cũng Không Chừa

Edit: Yunchan

***

Hàn Ngâm bảo Tạo Hóa Kim Tiền phi thư cho Lạc Vân Khanh, hỏi Cửu Huyền có nhận được thiếp mời của Lưu Tiên môn hay không, chưởng môn La Cẩn phái ai đi dự lễ. Tất nhiên, vấn đề sau mới là quan trọng nhất. Cô tự suy đoán, La Cẩn có thể giao việc này cho sư phụ cô Lệ Thanh Hàn, vì trước đây Tần Vô Ưu là đệ tử của Mộ Thập Tam, mà Mộ Thập Tam là sư đệ của Lệ Thanh Hàn, xét theo quan hệ thì dĩ nhiên Lệ Thanh Hàn đi là thích hợp nhất.

Suy đoán của cô cũng không sai, chính xác là La Cẩn lấy lý do bế quan để giao việc này cho Lệ Thanh Hàn. Nhưng thư hồi âm của Lạc Vân Khanh nói rằng vì Lệ Thanh Hàn nổi điên bất tử, y cứ càm ràm bảo không muốn đi, còn chửi ầm lên rằng Tần Phái không phải đồ tốt.

Tình hình này khiến Lạc Vân Khanh có hơi lo lắng, áng chừng dù Lệ Thanh Hàn đang nổi điên có bị ép đi, đến nơi rồi cũng sẽ vỗ bàn trừng mắt, ném bát ném bình vào mặt Tần Phái bất cứ lúc nào. Cho nên hắn không thể làm gì hơn là xung phong nhận việc, đi thay sư phụ, đồng hành với hắn còn có Vân Sơ Tâm và Phương Dữ.

Đây chính là tin tức Hàn Ngâm mong muốn, xác nhận được rồi cô mới an tâm. Trong bảy ngày chuẩn bị, Tài Bảo đại gia bận tối mắt tối mũi, qua lại truyền tin thay cô mấy lần. Nhưng hắn có dò hỏi tới đâu cũng không moi ra được rốt cuộc cô bàn tính gì với Lạc Vân Khanh.

Bảy ngày trôi qua chớp nhoáng, sau khi dặn dò ba đồ đệ vài câu, nhờ Tích Tích chăm nom tiên phủ động tiên xong, Hàn Ngâm bèn cùng Giang Tĩnh Dạ ra ngoài đợi Mật Hạt Nhi.

Mật Hạt Nhi vẫn đi chung với Hoa Lộng Ảnh, phản ứng đầu tiên của Hàn Ngâm khi thấy họ chính là cau mày: "Hắn cũng đi?"

"Ừ!" Mật Hạt Nhi vừa quan sát Giang Tĩnh Dạ, vừa nói như lẽ đương nhiên: "Nhiều người, lỡ gặp phải chuyện gì thì cũng nhiều người phụ một tay."

Hàn Ngâm nói lạnh tanh: "Nhưng khả năng bị vạch trần cũng lớn hơn rất nhiều."

Tâm trạng Hoa Lộng Ảnh có vẻ không tốt lắm, trưng ra cái mặt thối, nói: "Ngươi nghi khả năng dịch dung của ta?"

Nghi ở đâu!

Hàn Ngâm biết hắn thích nghiên cứu mấy tiểu thuật ngoài lề loại này, cô chẳng nghi tài dịch dung của hắn, mà nghi hắn đi theo là vì mục đích khác. Không biết có phải vì ghen hay không đây? Nếu là ghen thật, đến lúc đó hai người này đánh nhau, chẳng phải càng loạn tùng phèo lên sao?

Cô đăm chiêu chốc lát: "Cảnh báo trước, tới nơi phải răm rắp nghe theo lời ta, không được hỏi lý do, chỉ cần làm theo là được. Không thì ta sẽ quay đầu về ngay, tuyệt đối không ở lại thêm một khắc!"

"Răm rắp nghe theo lời ngươi mà còn không được hỏi lý do?" Sắc mặt Hoa Lộng Ảnh càng xấu xí hơn: "Nếu ngươi muốn đùa giỡn bọn ta thì sao?"

"Thôi hỏi ngu đi." Hàn Ngâm hừ nhẹ: "Ta mà thèm làm cái chuyện tẻ ngắt vô ích đó à?"

Cái này thì khó nói!

Có điều Hoa Lộng Ảnh cũng thừa nhận, nếu như trước đây, không chừng Hàn Ngâm sẽ gây ra chuyện thật. Nhưng bây giờ cô làm việc nào cũng nhắm thẳng tới mục tiêu, tuyệt đối không lôi thôi giữa chừng, hắn chỉ đành cam lòng chấp nhận mà thôi.

Hàn Ngâm đưa Giang Tĩnh Dạ tới, vốn là muốn để Mật Hạt Nhi cải trang thành Giang Tĩnh Dạ. Vì người của Tru Yêu môn luôn hành tung bất định, không có nhiều khả năng sẽ tới Lưu Tiên môn dự lễ. Trong khi Giang Tĩnh Dạ trừ xuất hiện trước mặt đệ tử Cửu Huyền ra, thì cực ít qua lại với những môn phái khác, như vậy dù Mật Hạt Nhi cải trang không giống thì cũng không đến mức bị người ta lật tẩy.

Trong khi Hoa Lộng Ảnh bận chuẩn bị đồ để dịch dung, Giang Tĩnh Dạ đổi y phục cho Mật Hạt Nhi mà không dằn lòng được thốt ra một câu: "Hàn Ngâm, cô để cô ta cải trang ta, có dám chắc cô ta sẽ không làm bẽ mặt ta không?"

Câu này vừa hỏi ra, mặt Mật Hạt Nhi lập tức đen thui, Hoa Lộng Ảnh lại đứng bên nín cười.

Tưởng tượng tới cảnh Mật Hạt Nhi cải trang Giang Tĩnh Dạ, dù quản được lời nói và việc làm của cô ta, nhưng ai mà quản được mắt của cô ta chứ, tới nơi rồi cứ bắn phá lung tung mấy nam tu tướng mạo xuất chúng thì Hàn Ngâm cũng chỉ có nước câm nín, không thể làm gì hơn là gượng gạo nói: "Ta sẽ... ráng hết sức không để cô ta làm cô mất mặt..."

Giang Tĩnh Dạ vẫn hậm hực càu nhàu: "Người của Ma môn tà khí chẳng đâu sánh bằng, ta chẳng dám tin!"

Trên thực tế Giang Tĩnh Dạ đồng ý lời nhờ vả của Hàn Ngâm là vì nể mặt Mộ Thập Tam. Vì trên người Mộ Thập Tam ít nhiều gì cũng chảy dòng máu của Ma chủ Mặc Ly, hơn nữa còn được người của Ma môn tôn một tiếng thiếu chủ. Có điều tính háo sắc của Mật Hạt Nhi cô cũng từng nghe kể, thật lòng rất sợ bị phá hoại hình tượng, nên mới hơi do dự.

"Nói gì hả! Lão nương bằng lòng cải trang ngươi là cho ngươi thể diện lắm rồi!" Mật Hạt Nhi tính tình cáu kỉnh, ánh mắt nhìn Giang Tĩnh Dạ dần trở nên bất thiện, chẳng cần đoán cũng biết, dám chắc trong lòng cô ta đang tính toán, nếu cô ta một búa đánh chết Giang Tĩnh Dạ thì Hàn Ngâm có trở mặt với mình hay không.

Tất nhiên Hàn Ngâm sẽ không cho cô ta cơ hội ra tay, bước lại rù rì bên tai Giang Tĩnh Dạ vài câu, Giang Tĩnh Dạ sững sờ giây lát, gật đầu: "Vậy được rồi, chỉ cần không mất thể diện của ta thì không sao cả."

Hoa Lộng Ảnh nhìn Giang Tĩnh Dạ hoài nghi: "Hàn Ngâm nói với ngươi cái gì?"

Giang Tĩnh Dạ liếc hắn, không màng đếm xỉa, ngoảnh sang nói với Mật Hạt Nhi một số tình hình cơ bản của Tru Yêu môn, sau đó lưỡng lự hồi lâu, tháo cây trâm hình hoa mai đen cài trên tóc đưa cho Mật Hạt Nhi.

Phải nói rằng, thuật dịch dung tạo ra từ các loại đan dược và công pháp đặc thù của Ma môn rõ là y như thật, chỉ trong một nén hương ngắn ngủi, Hoa Lộng Ảnh đã cải trang Mật Hạt Nhi thành Giang Tĩnh Dạ một cách hoàn hảo. Hai người đứng sóng vai cạnh nhau, quả thật khó phân biệt được thật giả, quan trọng nhất là chẳng biết hắn dùng cách gì mà tới khí ma sát vô cùng dầy đặc trên người Mật Hạt Nhi cũng bị che giấu toàn bộ, chẳng những Hàn Ngâm không nhìn ra được sơ hở nào, mà tới Giang Tĩnh Dạ cũng phải chặc lưỡi lấy làm thần kỳ.

Bản thân Hoa Lộng Ảnh thì cải trang thành tán tu Trương Vấn Hàn chuyên làm chân chạy việc cho Hàn Ngâm. Nhưng rõ là hắn không hài lòng lắm, thấy Trương Vấn Hàn quá xấu quá tục, đúng là bôi nhọ hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!