Chương 30: Cam đoan

Hai người ngồi im lặng trước ánh nến.

Tống Sơ Chiêu đột nhiên phát hiện, sau khi thổi phồng xong thì nàng không còn gì để nói.

Nàng chỉ có thể nghiêng đầu, lễ phép nhìn Cố Phong Giản.

Ánh sáng vàng sẫm chiếu vào mặt Cố Phong Giản, làm mềm đi đường nét hình dáng của hắn. Hắn lười biếng ngồi trên ghế, ánh mắt chỉ chứa mỗi sự thản nhiên.

Bởi vì bàn tay của Cố Phong Giản luôn ở bên ngoài, các khớp ngón tay của hắn hơi đỏ lên vì lạnh. Tống Sơ Chiêu thấy hắn hết lần này tới lần khác đều dùng lòng bàn tay xoa vào ngón tay thì biết hắn vẫn sợ lạnh.

Nàng đi kéo một cái chăn lông vừa dày vừa nặng tới, đặt nó lên đùi hắn nhằm giữ ấm cho Cố Phong Giản.

Cố Phong Giản kéo chăn lên và cười với nàng.

Thế nên, cuối cùng Tống Sơ Chiêu lại có chuyện để nói. Nàng tận tình khuyên bảo: "Cố Ngũ lang, ngươi nên đi ngủ sớm một chút. Mỗi lần ta đến đây đều thấy ngươi thức khuya, không lẽ quyển sách đó lại hay đến như vậy?"

Cố Phong Giản với tay chạm vào tập sách trên bàn: "Nó rất hay. Vả lại ta cũng không có chuyện gì khác để làm. Há có thể thú vị bằng Hoàng Đào."

Tống Sơ Chiêu ngơ ngác nói: "Hoàng Đào là ai? Bằng hữu mới của ngươi sao? Nhưng mà ta đâu thấy ngươi ra ngoài gặp gỡ mọi người đâu?"

Cố Phong Giản nhìn lên cái tên trên bìa, hắn che đi mặt sau quyển sách, rồi bình tĩnh gật đầu nói: "Ừ. Dùng văn để kết bạn."

Tống Sơ Chiêu cười nói: "Vậy thì quá tốt rồi!"

Giọng nói chuyện của Tống Sơ Chiêu hơi lớn một chút, chợt nghe thấy bên ngoài có động tĩnh nhỏ, nàng hoảng sợ, bèn trốn vào phía dưới bàn.

Đợi một lát, tiếng động bên ngoài đã ngừng lại.

Nàng không chắc điều đó có nghĩa là gì, dù sao thì đó cũng không phải là một chuyện tốt.

Khi Tống Sơ Chiêu chuẩn bị rời đi, Cố Phong Giản lại mở miệng nói: "Còn một chuyện nữa, ta phải hỏi ngươi cho rõ ràng. Nếu như có ai đó cố tình gây khó dễ cho ngươi…Nói chính xác hơn là làm khó dễ ta, ta có nên giả vờ không bằng người ta, chỉ nói qua loa vài lời đáp lễ lại bọn họ hay không?"

Tống Sơ Chiêu không chút nghĩ ngợi nói: "Tất nhiên là phải mắng trở lại chứ!"

Cố Phong Giản: "Ngươi không sợ sẽ có người nghi ngờ ta?"

Tống Sơ Chiêu nói: "Có cái gì để nghi ngờ? Bọn họ chưa từng thấy ta làm thơ, làm sao biết ta không làm được chứ? Dù cho sau này bị phơi bày thì cứ xem như là ngươi dạy cho ta. Nếu trong yến hội có nhiều người lừa gạt nhau như vậy, thì thêm cả ta nữa cũng có gì đâu."

Cố Phong Giản cũng nghĩ là không sao nên "Ừm" một tiếng.

Tống Sơ Chiêu đi khe khẽ đến bên cửa sổ: "Ta đi trước đây, chờ cho đến bữa yến hội hôm đó, ta sẽ tới đây đón ngươi."

…….

Người Cố phủ tựa hồ không để ý đến buổi tiệc này, từ sau khi Phạm Sùng Thanh nhắc tới một lần, thì sau đó cũng chẳng còn ai quan tâm nữa. Tống Sơ Chiêu bỏ chút thời gian để ghi nhớ hết mấy tập thơ mà Cố Phong Giản đã nói, thậm chí còn học luôn cả hai bản ghi chép tùy ý rất dài của hắn. Ngày thường đúng là nàng không thích đọc sách, lúc này lại có nhiệm vụ trong người khiến cho nàng rất phấn khởi. 

Song, trong lòng nàng vẫn thấp thỏm, dù sao nàng vẫn là người rất trung thực, chưa từng phải dùng tới chiêu số vòng vèo như vậy.

Sau hai ngày, Cố Tứ lang cầm theo thiệp mời tới đây, thản nhiên ném nó cho nàng, làm cho tâm tư muốn rút lui của nàng bị đánh vỡ.

Ngay sau đó, bên Quý Vũ Đường cố tình đưa sang một đám đồ tạ lễ, tỏ vẻ cảm tạ vì lúc trước nàng đã bênh vực cho hắn ta giành lẽ phải.

Nghe đâu đây là lần đầu tiên Cố Ngũ lang nhận được lễ vật từ bạn cùng lứa, thế nên Cố phu nhân rất hăng hái, bà cất hết toàn bộ vào nhà kho để lưu trữ riêng.

Thật ra Tống Sơ Chiêu càng muốn có thể tán gẫu với Quý Vũ Đường một chút. Nghe như lời Phạm Sùng Thanh nói, bữa tiệc này thì người rắc rối nhất chính là đám người của Quý Vũ Đường. Nếu như có thể đạt được sự đồng thuận của đối phương, Tống Sơ Chiêu cũng không cần lo lắng về việc sẽ bị ai đó làm xấu mặt trong bữa tiệc.

Đáng tiếc là phụ mẫu của hắn cảm thấy nhi tử mình làm việc quá mức phách lối, nên mới có thể rước lấy tai họa của ngày hôm nay. Bèn tức giận nhốt hắn ở trong phòng, cho hắn tự mình kiểm điểm lại bản thân, trước khi đến buổi yến tiệc thì sẽ không được ra khỏi cửa.

Tống Sơ Chiêu cứ như vậy nghênh đón ngày bắt đầu bữa yến tiệc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!