Editor + Beta: Basic Needs
"Chiêu Chiêu đây sao! Cuối cùng con cũng tới rồi!"
Cửa lớn được đẩy ra, Hạ lão gia và Hạ phu nhân chạy như bay tới.
Tuy rằng tóc của hai vị lão nhân đã điểm bạc nhưng tài nghệ vẫn còn mạnh mẽ như trước.
Tống Sơ Chiêu đang chuẩn bị nghênh đón bọn họ thì Hạ lão gia đã nhắm thẳng vào vị trí của Cố Phong Giản, một tay ôm lấy hắn.
Tống Sơ Chiêu sửng sốt một chút, Cố Phong Giản cũng vì được yêu quý mà có chút lo sợ*.
*Nguyên gốc: Thụ sủng nhược kinh
Dù cho ở trong nhà thì hắn cũng không có thói quen cùng người khác gần gũi. Ngay cả Cố phu nhân và Cố Tứ lang cũng không có tiếp xúc thân mật như vậy, nên lúc này hắn thật sự vừa bất ngờ cùng với mất tự nhiên.
Nội tâm Hạ lão gia kích động nhưng lại muốn biểu hiện trấn tĩnh nên cười một cách hiền từ rồi giới thiệu: "Chiêu Chiêu à, ta là ngoại tổ của con."
Cố Phong Giản cười khẽ, hành lễ với ông: "Ngoại tổ."
Hạ phu nhân chờ mong mà chỉ vào chính mình.
Cố Phong Giản chuyển sang bà: "Ngoại tổ mẫu."
Hạ phu nhân gật đầu.
Hạ lão gia: "Người.. người chính là ngoại tổ mẫu của con."
Người ở cả bai bên đều nghiêm túc đánh giá đối phương.
Hạ lão gia hỏi: "Mẫu thân của con ở bên ngoài có tốt không?"
Cố Phong Giản: "Dạ mọi thứ đều tốt."
"Con ở kinh thành đã quen chưa?"
Cố Phong Giản: "Dạ đã quen rồi."
"Nếu có chỗ nào không tiện hoặc con muốn cái gì đều có thể tìm tới ngoại tổ. Mấy ngày nay con đã làm cái gì rồi?"
Cố Phong Giản kiên nhẫn trả lời từng việc một.
Tống Sơ Chiêu bị bỏ quên ở một góc nên nàng chuyển tầm mắt, có chút ngơ ngác mà quan sát Hạ phủ.
Mới đầu còn không chú ý nhưng nhìn kỹ thì xém nữa nàng bị dọa cho nhảy dựng.
Nàng cho rằng mấy dải lụa hồng ngoài cửa đã đủ kỳ quái, nay nhìn vào sự trang trí trong phủ mới thật sự đáng kinh ngạc.
Lần trước nàng ghé còn nhớ rõ rằng con đường từ cửa chính đi đến phòng khách rất thoáng đãng, hòa hợp cùng với kiến trúc trong phủ tạo nên một màu sắc đơn giản nhưng không kém phần nhã nhặn.
Nhưng mà ven đường lúc này lại bày trí đủ loại chậu hoa. Ngoài hoa cúc, hoa hồng thì còn có mấy loại nàng không biết tên. Cứ cách mỗi bốn năm thước lại đặt một chậu, rõ ràng là mới được mua. Tất cả làm cho con đường biến thành một nơi có màu sắc không đồng đều.
Ngoại trừ cái đó, hai bên hông còn đặt thêm mấy hòn non bộ, trên hành lang lại treo thêm mấy cái lồng đèn giấy màu sắc sặc sỡ.
Tất cả đều được trang trí lại, khác hẳn với phong cách ban đầu.
Một đám tôi tớ có thân hình cao lớn đang xếp hàng ngay ngắn, đứng khom lưng, cười hề hề lộ ra hàm răng mà nhìn bọn họ.
Người Tống Sơ Chiêu muốn run thì bị ai đó túm lấy sau cổ. Cảm giác này giống như gặp rắc rối nhưng chưa kịp phòng bị đã bị bắt được. Nàng xoay đầu một cách căng thẳng thì thấy Phó Trường Quân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!