Tôi theo bản năng muốn giơ tay sờ bụng,
Lại bị một bàn tay dịu dàng ngăn lại: "Từ tiểu thư đừng lo lắng, đứa bé không sao."
"Bà là?"
Tôi kinh ngạc nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt, tướng mạo bà ấy khá bình thường nhưng mặt mày lại vô cùng từ ái.
Phong cách ăn mặc trên người có chút kỳ quái, tiếng phổ thông cũng không rõ.
Tôi mơ hồ cảm thấy hình như mình đã từng gặp bà ấy ở đâu, nhất thời nhớ không nổi.
"Mạnh tiên sinh đã biết tin, hiện ngài ấy đang trên máy bay trở về."
Người phụ nữ giúp tôi chỉnh lại góc chăn, nhẹ giọng hỏi: "Muốn uống chút nước không?"
"
Tôi gật đầu, đầu óc hỗn độn một hồi lâu mới tỉnh táo lại.
Mạnh tiên sinh…
Chẳng lẽ là anh?
Thế nhưng lúc trước, rõ ràng là anh nói nếu còn gặp lại, sẽ không liên quan.
Đúng rồi.
Tôi có thai, vô hình trung liền phá hỏng quy củ.
Tôi không biết lai lịch và thân phận của vị Mạnh tiên sinh này.
Nhưng chỉ từ cách anh ăn mặc, đi lại và sinh hoạt hàng ngày là có thể đoán được.
Nền tảng của anh hẳn là sâu không lường được,
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc anh mặc quần áo rời đi còn thản nhiên hỏi tôi một câu.
Có muốn sau này đi theo anh hay không.
Vào tình huống lúc đó, đi theo anh là con đường ra tốt nhất.
Nhưng tôi đã từ chối.
Tôi không muốn làm một ký sinh trùng nữa.
Anh bị tôi cự tuyệt cũng không làm khó tôi.
Thậm chí còn trả lại cho tôi một khoản tiền.
Nhưng tôi không muốn.
Anh cứu tôi một mạng, tôi qua đêm cùng anh, miễn cưỡng cũng coi như huề nhau.
Ba tháng sau đó, tôi không gặp lại anh.
Nhưng phải chịu nhiều đau khổ trong lúc lang bạc kỳ hồ.
Từng chút một học được cách mưu sinh, tính toán tỉ mỉ như thế nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!