Chương 10: (Vô Đề)

"Chu Tấn Nhiên, tôi hiểu anh rất rõ, anh sẽ không vô duyên vô cớ làm chuyện tốt lành đâu. Anh nói đi, mục đích của anh là cái gì."

"Sơ Niệm, anh muốn em ở lại bên cạnh anh."

Hắn đi tới trước mặt tôi, ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt tôi:

"Anh muốn em vẫn dùng ánh mắt như trước nhìn anh, vẫn yêu anh như trước, vĩnh viễn ở bên anh."

"Em muốn giữ đứa nhỏ lại cũng được, anh sẽ không để ý, chỉ cần em ở lại bên cạnh anh."

Tôi nhìn Chu Tấn Nhiên trước mặt.

Cởi bỏ kiêu ngạo cùng tự phụ, giờ phút này trông hắn giống như đứa nhỏ phải đi xin kẹo vô cùng đáng thương.

Thế nhưng, trong lòng tôi không nhấc lên nổi một gợn sóng.

"Chu Tấn Nhiên."

Tôi rũ mắt nhìn hắn: "Từ Sơ Niệm yêu anh, muốn vĩnh viễn đi theo anh, bốn tháng trước đã c.h.ế. t ở nước ngoài rồi."

"Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu, Sơ Niệm, anh thề anh sẽ đối tốt với em…"

"Nhưng tôi đã không còn thích anh nữa."

"Chu Tấn Nhiên, trong lòng tôi chẳng còn một chút vui mừng nào khi gặp lại anh nữa."

"Anh hiểu rõ tôi nhất, người mà tôi không thích, tôi không muốn nhìn người đó nhiều thêm một lần."

Máu trên mặt hắn đã không còn nhưng vẫn không chịu bỏ qua.

"Em không thích anh còn có thể thích ai, người đàn ông vô trách nhiệm vứt bỏ em và đứa bé kia sao?"

"Từ Sơ Niệm, em có biết một người phụ nữ độc thân mang theo đứa con không có ba bên cạnh, tương lai sẽ khó khăn đến mức nào không?"

"Khó khăn sao? Đến cái c.h.ế. t mà tôi còn không sợ, tôi sẽ sợ khó khăn, sợ chịu khổ ư?"

"Cho nên em vẫn còn oán hận anh đã bỏ em lại đúng không?"

"Anh phải làm thế nào thì em mới chịu tha thứ cho anh?"

Hắn cầm lấy tay tôi không chịu buông, tâm tình dần dần kích động.

Tôi không muốn cãi nhau với hắn ở một nơi như bệnh viện.

Liền thuận miệng đáp một câu: "Vậy anh để Giang Nhược chịu hết tội lỗi giống như tôi đi."

"Nếu anh có thể làm được, em sẽ quay lại đúng không?"

Tôi đẩy hắn ra đứng lên, khép chặt áo khoác đi ra ngoài: "Nói sau đi."

Sao Chu Tấn Nhiên lại nỡ để Giang Nhược rơi xuống địa ngục chứ.

Cho nên, nói xong những lời này, tôi cũng hoàn toàn không để ở trong lòng.

Biết nhau nhiều năm như vậy.

Mỗi lần cạnh tranh với Giang Nhược.

Tôi chưa bao giờ thắng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!