Chương 21: Tiến Tấu Trấn Châu viện.

Tô Thuấn Khanh nghe vậy thì sững người, kinh ngạc liếc nhìn Đường Tiểu Bạch hai lần.

Nhưng đã có thể được cử đến tiến tấu viện trong kinh, tất nhiên không thể để một đứa trẻ chặn họng được.

Rất nhanh hắn thu lại vẻ bất ngờ, chắp tay xin lỗi Đường Tiểu Bạch: "Là Tô mỗ lỡ lời, nhị tiểu thư vì chuyện này mà chịu khổ nhiều, phủ Yến Quốc công tất nhiên trong sạch." Giọng điệu chuyển nhẹ, hắn mỉm cười nói tiếp, "Chỉ là tiến tấu  Trấn Châu viện do Đô đốc Trấn Châu kiêm Thường Sơn quận vương chủ quản, vốn là công phủ.  Triệu tướng quân cũng sẽ không tùy tiện lục soát phủ Kinh Triệu hay huyện Vạn Niên mà không có lệnh chứ?"

Lý lẽ này thì không sai vào đâu được. Đường Tiểu Bạch hài lòng ngậm miệng.

Tự nhiên lôi phủ Yến Quốc công nhà nàng vào làm gì? Nàng còn đặc biệt dẫn Bình Dương công chúa đến phá rối cơ mà.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Nhưng Bình Dương công chúa này ngoài gương mặt rất ra dáng kẻ gây rối ra thì lúc này lại chẳng giúp ích được gì. Roi ngựa quét thẳng trong không khí, chỉ vào Tô Thuấn Khanh: "Ta, Bình Dương, muốn vào tiến tấu viện của ngươi, còn cần thánh chỉ?"

Lời vừa dứt, bầu không khí  đông cứng lại, ngay cả đầu mũi kích trong tay đám cấm vệ cũng dường như sáng loáng hơn vài phần.

Tô Thuấn Khanh lại càng cười rạng rỡ hơn: "Điện hạ muốn vào, thần tất nhiên dọn giường mời khách!"

Dứt lời, hắn nghiêng người lui bước, mỉm cười làm động tác mời. Bình Dương công chúa hừ lạnh một tiếng, liếc Triệu Cảnh một cái, xuống ngựa dẫn đầu bước vào trong.

Đường Tiểu Bạch  nhìn nụ cười quá sáng của Tô Thuấn Khanh, lại liếc sang sắc mặt hơi khó coi của Triệu Cảnh, vô thức nói: "Tỷ  à, muội thấy—" rồi vội ngậm miệng.

"Thấy gì?" Đường Kiều Kiều đưa tay đỡ nàng xuống ngựa, tiện miệng hỏi.

"Không có gì…" Đường Tiểu Bạch ấp úng đáp.

Chỉ là cảm thấy câu "dọn giường mời khách" của Tô Thuấn Khanh hơi có hàm ý gì đó, cộng thêm vẻ mặt của hai người kia nữa…

Rõ ràng nàng là đến xem vở kịch đấu đá quyền lực, sao lại có cảm giác như đang theo dõi một vở m.á. u chó tam quan tình cảm thế này?

Tô Thuấn Khanh đã để người vào thì tất nhiên sẽ không để ai tìm ra manh mối gì.

Đúng như hắn nói, trong tiến tấu viện ngoài hắn ra chỉ còn ba người: hai tạp dịch và một tiểu lại.

Đường Tiểu Bạch không nhịn được hỏi: "Các ngươi không thuê nổi người sao?" Tiết kiệm như vậy là để sau này tạo phản đỡ tốn hả?

Cấm vệ đi ra đi vào lục soát loạn xạ, Tô Thuấn Khanh vẫn thong dong đứng một bên, rất nhàn nhã trả lời câu hỏi của một cô bé: "Tiến tấu viện chỉ có chức vụ chuyển công văn từ Trấn Châu lên, không phải chuyện gì khó khăn, không cần quá nhiều người. Tô mỗ ở Trấn Châu cũng không có tác dụng gì lớn, nên mới bị cử đến đây trông nom viện này."

Đường Tiểu Bạch cười khẩy: "Tiến tấu quan khiêm tốn thật!"

Ta tin ngươi mới lạ! Ai chẳng biết ngươi là đầu mối tình báo mà Thường Sơn quận vương cài trong kinh thành!

Tô Thuấn Khanh mỉm cười: "Tô mỗ xếp thứ sáu trong nhà, nhị tiểu thư cứ gọi Tô Lục là được."

Đường Tiểu Bạch "ồ" một tiếng, đáp: "Được rồi, tiến tấu quan!" Ta cố ý không gọi đấy!

Tô Thuấn Khanh cười lớn, sau đó quan tâm hỏi: "Thích khách có làm nhị tiểu thư bị thương không?"

Đường Tiểu Bạch lập tức tỉnh táo hẳn. Đã hỏi thành tâm như vậy, ta nhất định phải tố cáo một trận thật mạnh!

"Bị thương thì không," Đường Tiểu Bạch chau mày ôm cổ, tỏ ra còn sợ hãi, "nhưng dù không bị thương thì cũng bị dọa rồi. Đến giờ ta vẫn còn gặp ác mộng, lúc tên thích khách kề d.a. o lên cổ ta, chẳng lẽ hắn không nghĩ khi bị thương thì tay sẽ run sao?"

Thoáng thấy Tô Thuấn Khanh chau mày, giọng Đường Tiểu Bạch càng thêm thê lươnh:

"Không rõ thích khách kia lai lịch ra sao, đến cả lão nhân phụ nữ trẻ nhỏ cũng hạ thủ được, loại ác tặc như thế, ta thay chủ tử hắn cảm thấy hổ thẹn thay!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!