Chương 9: (Vô Đề)

Sang ngày thứ hai ở Duyện Châu, trong nhà đã có rất nhiều khách đến.

Nghe ma ma nói, họ đều là quan lại ở Duyện Châu.

Có người đến vào ban ngày, có người lại đến vào ban đêm.

Lý Diễm dường như bận rộn hơn cả những ngày còn ở Đông Cung.

Ta ôm mèo con ngồi trong sân ngắm tuyết phủ ngọn cây, ma ma từ phía sau khoác thêm cho ta một chiếc áo choàng lông ấm áp.

"Tiểu thư, hôm nay có muốn ra ngoài dạo một chút không?"

Đôi mắt ta sáng lên: "Thật sự có thể sao?"

"Đương nhiên là có thể."

Duyện Châu khác hẳn với kinh đô, đường phố rất vắng vẻ.

Ngoại trừ vài người ăn xin nép mình nơi góc tường, hầu như không thấy ai qua lại.

"Nơi này trời lạnh quá." Ma ma dắt ta vào một cửa hàng, "Chỉ có thể buôn bán trong nhà cho ấm."

Ta không hiểu lắm.

Đó là một quán ăn.

Bên ngoài yên tĩnh đến nỗi chẳng nghe thấy tiếng gì, vậy mà vừa bước vào đã náo nhiệt vô cùng.

Ma ma đưa ta ngồi xuống một chiếc bàn, rồi gọi mấy món ta hay thích.

Ta cầm đũa, tò mò nhìn quanh.

Chợt nghe thấy bàn bên có người đang chuyện trò:

"Lão già râu bạc ở phía tây thành quả thật có bản lĩnh, vợ của lão Vương bị đau đầu mười mấy năm, chỉ dùng thuốc của ông ta là khỏi hẳn."

"Thật có thần kỳ vậy sao?"

Đau đầu?

Ta liền ghé lại gần, ánh mắt mong chờ nhìn họ.

" Mọi người nói người kia có thể chữa bệnh đau đầu sao?" Ta hỏi.

Họ nhìn nhau rồi mỉm cười: "Tất nhiên rồi, đó chính là thần y đấy."

Mắt ta sáng bừng lên.

Thần y!

🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟

Hai ngày trước ta cũng từng nghe Thanh Sơn và Lý Diễm nhắc đến người này – một vị thần y ở Duyện Châu, không gì là không thể chữa được.

Nếu tìm được ông ấy, chẳng phải có thể trị khỏi bệnh đau đầu cho Lý Diễm sao?

"Các ngươi có thể dẫn ta đi gặp thần y được không?" Ta khẩn cầu.

Người Duyện Châu chắc là đều tốt bụng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!