Chương 9: (Vô Đề)

Phụ thân hắn không thích hắn và người mẹ xuất thân hèn kém, vì vậy không chia cho hắn binh mã, cũng chẳng phong cho thành trì.

Chỉ cấp cho ít dinh thự, vàng bạc, cùng chút lương bổng của nhà họ Thiệu.

Thiệu Trĩ thừa hưởng thiên phú âm luật từ mẫu thân, chiêu mộ ban nhạc sư ở trà lâu.

Gặp được Thải Tang, là lúc hắn đang khổ sở tìm một người biết đánh đàn không hầu, mà tìm mãi không được.

Dù hắn vỗ n.g.ự. c cam đoan, lương tháng và đãi ngộ tốt vô cùng.

Thải Tang vẫn không chịu đàn một khúc cho hắn.

Sau này Thiệu Trĩ quay lại thăm, mới thấy nàng bệnh nặng.

Hắn mời đại phu đến khám, nàng lại không muốn mang nợ, nói:

"Đợi ta bán xong đám tơ này rồi sẽ trả tiền cho chàng."

Thiệu Trĩ mới biết, tiền nàng kiếm được từ nuôi tằm dệt vải, sau khi trừ giống và tiền thuê đất, cũng chỉ vừa đủ sống.

Thế nhưng nàng vẫn cười rất vui vẻ, chẳng thấy khổ cực gì:

"Không sao, sang năm là trả hết thôi."

Trong căn phòng tồi tàn ấy, chiếc không hầu khảm vàng nạm ngọc kia trở nên thật lạc lõng.

Thiệu Trĩ không hiểu vì sao nữ tử này không chịu lấy tài nghệ kiếm sống, cùng lắm bán cây đàn kia đi là đủ sống sung túc rồi.

Lời hắn vô tình chạm trúng nỗi lòng nàng, nàng cúi đầu ôm bát thuốc, trầm mặc rất lâu:

"Ta muốn sống cho sạch sẽ."

Vì món ân tình đó, nàng chịu đàn cho hắn một khúc.

Tiếng đàn giấu kín quá khứ của người đánh, như oán như thương, như khóc như than.

Khiến Thiệu Trĩ chợt ngẩn ngơ nhớ về thuở thơ ấu, khi mẫu thân ôm hắn trong lòng, dịu dàng kể chuyện về loài tước và trĩ.

Khúc đàn vừa dứt, cúi đầu nhìn lại, lệ đã ướt vạt áo.

Hắn muốn Thải Tang đến trà lâu của mình đàn nhạc, nơi đó toàn là những khách thật lòng yêu âm luật.

Không rõ nàng từng trải qua điều gì, mà luôn đầy cảnh giác đến thế.

Nhìn vào đôi mắt của Thải Tang, lòng Thiệu Trĩ cũng thấp thỏm.

Phải làm sao để nàng tin rằng, mình thật sự sẽ không bao giờ làm nhục nàng?

"Chàng thề đi."

Thề sao?

Trong thời lễ nhạc (lễ nghi và âm nhạc) sụp đổ này, còn ai tin vào lời thề?

Nhưng nàng tin.

Thấy ánh mắt nghiêm túc của Thải Tang, Thiệu Trĩ cũng bất giác nghiêm túc theo.

Nghe hắn nói nếu nuốt lời thì sẽ biến thành con rùa rút cổ, Thải Tang bật cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!