Chương 8: (Vô Đề)

Lúc ngươi đưa gáo nước sông Lạc cho ta, ta thực sự rất sợ.

Ta từng muốn cầu xin ngươi, muốn nói rằng làm thiếp cũng được.

Nhưng ngươi không thèm nhìn ta lấy một lần.

Mà ta thì quen nghe lời ngươi rồi.

Nên cho dù nước sông Lạc đắng đến chát miệng, ta vẫn nghiêm túc uống hết.

Nhưng ta thật chẳng có khí phách gì, uống xong lại hối hận.

Ta vứt gáo nước, vừa khóc vừa đuổi theo ngươi, lại vấp ngã một cú thật đau.

Ta khóc đến tan nát cõi lòng, vậy mà ngươi cũng chưa từng ngoái đầu nhìn ta lấy một lần.

Về sau, bởi vì lời thề độc đó, mỗi lần nghĩ đến ngươi, ta lại gặp ác mộng.

Những cơn ác mộng như thước tre của ma ma già, đau đến mức không dám phạm sai lần nữa.

A Chinh, ngươi nói đúng lắm, có đau thì người ta mới nhớ.

Chân bị ngã gãy rất đau. Ác mộng cũng đau.

Nên ta thực sự đã nhớ rồi, không dám nghĩ đến ngươi nữa.

Gió xuân tháng ba nhẹ thổi qua mặt, thổi tan hết những chuyện cũ trong lòng.

Ta nhìn Thiệu Chinh, người đang chất chứa đầy cay đắng trong mắt, mới chợt nhận ra, thì ra bản thân mình đã buông bỏ rồi:

"Thiệu Chinh, chuyện cũ ta quên hết rồi, ngươi cũng nên quên đi thôi."

"Dẫu không cam lòng, thì chiếc lồng son đó cũng chỉ là thứ giam cầm một cái xác không hồn mà thôi."

6

Thuyền đi được nửa ngày, cả trên thuyền lẫn ven bờ đều là phong cảnh đẹp đẽ của mùa xuân.

Trên bàn cắm một bình mẫu đơn, hương thơm ngào ngạt.

Còn có một túi hạt hoa, đợi khi an cư rồi sẽ gieo đầy trong sân, mong năm sau cảnh sắc tốt lành.

Ven bờ hoa hạnh nở rộ, xa xa có thể thấy mục đồng thả trâu thổi sáo, trẻ con nô đùa cùng nhau thả diều.

Ta ngồi bên mạn thuyền, xuất thần nhìn cánh diều bay nơi chân trời.

Thiệu Trĩ lại dựa vào bên cạnh ta, ấm ức bắt đầu kể tội cũ:

"Đêm đó nếu ta thực sự ngủ say rồi, Thải Tang nàng có phải sẽ bỏ ta luôn không?"

Bị hắn đoán trúng rồi. Ta chột dạ, không đáp.

"Vậy nàng rời bỏ ta là muốn đi đâu, làm gì?"

"Đi tìm một nơi mình thích, sống như xưa, hái dâu nuôi tằm, dệt vải thêu hoa, ta có thể tự nuôi sống mình."

Câu nói ấy khiến Thiệu Trĩ nổi giận không nhẹ.

Muốn ném đá xuống nước, nhưng tìm chẳng thấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!