Hiện giờ đã có chín người tới được quảng trường, người đầu tiên là Tống Hàn Chương, tiếp đó là Thân Đồ Hồng, tiếp nữa là Cố Phong Nghi và Liễu Thanh Thanh.
Lâm Giác và Lục Nhận không thể nói là tới sớm, nhưng cũng không phải muộn, sau đó vẫn còn Lâm Vĩ, Tần Hàn Văn và Trần Lộ.
Nếu như Judas đã xuất hiện, thì còn có ít nhất hai người chưa tới.
Ba người mới đến đã theo lời Tống Hàn Chương đi lấy phần thưởng từ quả cầu thủy tinh trên bục cao. Rút kinh nghiệm từ đêm chơi trước, Lâm Giác cẩn thận chú ý mấy người mới không có tâm đề phòng này một chút.
Cái tên bộ dạng côn đồ Lâm Vĩ lấy được một thanh mã tấu, đang ở bên kia diễu võ giương oai dùng thử, Lâm Giác nhìn một hồi cảm thấy người này chẳng có tính uy hiếp, liền bỏ hắn sang bên.
Trần Lộ hẳn là nhận được kỹ năng gì đó, bởi vì cô đang tò mò quan sát dấu hiệu trên cổ tay, Tống Hàn Chương đang cho cô xem qua đồ đằng của mình, chắc là định hướng dẫn cô nàng cách sử dụng. Trần Lộ đè lên cổ tay mình thử nghiệm một chút, cây ngô đồng bên cạnh lập tức kêu "rắc", một đoạn cành cây gãy tà tà rơi xuống.
Không nhìn thấy đòn tấn công, chắc hẳn cô có thể dùng gió làm vũ khí.
Lâm Giác không khỏi có chút ước ao, phần thưởng vòng một của cậu chỉ có một ống vắc xin, vòng này thì lại là vũ khí lạnh, chưa từng được sử dụng mấy loại kĩ năng trông như phép thuật thế này bao giờ. Tuy vậy… Cậu vuốt ve vũ khí trên tay, lại cảm thấy thực thể như thế này vẫn có cảm giác an toàn hơn.
Tần Hàn Văn kéo thân thể mập mạp chậm chạp đi tới bục cao, một đám lộn xộn như đèn kéo quân đột ngột kéo tới che mắt cậu ta, trông vẻ mặt cậu ta có vẻ rất đau.
Liễu Thanh Thanh vốn lúc nào cũng dính lấy Cố Phong Nghi lúc này đã chạy tới cho Trần Lộ xem đồ đằng trên cổ tay mình, hai cô gái châu đầu nói chuyện một hồi, Liễu Thanh Thanh lại quay về đứng cạnh Cố Phong Nghi.
Cuối cùng khi thời gian an toàn chỉ còn lại 30 phút, hai người mới nữa đã tới.
Hai người đó là một nam một nữ, người nam một tay cầm xẻng tay kia kéo người nữ, một đường vội vã lao vào quảng trường, qua được sông nhân tạo rồi vẫn không dừng lại, chạy một mạch thẳng tới dưới gác chuông.
(cái từ hệ thống sông nhân tạo này chuối quá đi, nhưng mình chưa biết thay nó bằng cái gì bây giờ 😦)
"Chị Hạ Hoan, chị có sao không?" Nam sinh thoạt trông chỉ mười sáu mười bảy tuổi, da trắng mắt lại rất to, trông y như mỹ thiếu niên bước ra từ truyện tranh vậy.
Nữ sinh bưng vết thương trên cánh tay lắc lắc đầu, gương mặt đầy khổ sở.
Thân Đồ Hồng đi tới nói với cô: "Để tôi xem qua chút đi."
Nữ sinh kia chần chừ nhìn anh ta, dường như có chút do dự không biết có nên tin tưởng một người lạ hay không?
Thân Đồ Hồng mỉm cười: "Tôi tuyệt đối không có ác ý gì, tuy là nghe có hơi huyền huyễn, nhưng tôi vừa nhận được một kĩ năng có thể chữa trị vết thương, nói không chừng nháy mắt là lành được rồi."
Thiếu niên đứng bên cạnh gật đầu với Hạ Hoan: "Thử một chút xem sao."
Hạ Hoan lúc này mới đưa tay ra.
Vết thương trên cánh tay cô cũng không quá sâu, thế nhưng vẫn đang chảy máu, thoạt trông như bị vật gì cắn xé chui ra ngoài. Tay phải Thân Đồ Hồng ấn trên cổ tay trái, đưa tay đến gần miệng vết thương. Ký hiệu đồ đằng tỏa ra ánh sáng bàng bạc, trong không khí ánh lên những hạt tròn nhỏ, chúng như bị cái gì hút lấy, không ngừng lao vào vết thương của Hạ Hoan, miệng vết thương khép lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, cuối cùng để lại một vết sẹo màu nâu.
Hạ Hoan mở to hai mắt, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
Thân Đồ Hồng buông tay, trên mặt có chút tái nhợt: "Được rồi, hẳn là đã ổn."
"Cậu cảm thấy thế nào?" Tống Hàn Chương hỏi.
"Tàm tạm, có hơi mệt, nhưng nghỉ ngơi chút là khỏe lại ngay." Thân Đồ Hồng nói.
"Mất khoảng bao lâu?"
"Mười phút chăng? Tôi cũng không chắc, nhưng có vẻ kỹ năng này cần thời gian làm lạnh." Thân Đồ Hồng vừa trả lời vừa nhìn hoa văn đồ đằng trên cổ tay đã có chút thay đổi.
"Cám ơn cậu." Hạ Hoan vuốt ve vết sẹo trên tay, cảm kích nói.
"Đừng khách khí đừng khách khí. Những chuyện khác nói sau, các cậu trước tiên đi lĩnh phần thưởng đi." Thân Đồ Hồng tốt bụng nhắc nhở.
Hạ Hoan quay qua nhìn thiếu niên đi cùng, cậu ta khoát khoát tay: "Chị đi trước đi, lady first mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!