Chương 39: Giống Cái Tên Chậu Tinh Ấy

Ban ngày, Trì Võng cũng chỉ đơn giản lật xem vài trang trong "Dung Trai tùy bút", không ngờ quyển sách ấy lại khơi gợi lại một ít hồi ức, không hẹn mà gặp trong giấc mộng của y.

Trong mộng vẫn là những ngày xưa ấy, đầu giường y là chồng sách"Dung Trai tùy bút" vừa dày vừa nặng, y nghe thấy tiếng động từ xa thì biết là Trang Diễn đã về.

Vì thế y cầm bút ký của mình, ôm sách trong tay, chạy đi tìm Trang thiếu gia.

Trang Diễn rất nhanh đã chú ý đến Tiểu Trì.

Tay cầm đèn, Trang Diễn đã đổi sang thường phục. Hắn thấy y phục mới trên người Tiểu Trì chính là gấm hoa mà mấy ngày trước hắn đã dặn dò, nhất thời mắt sáng lên: "Ngươi mặc y phục bằng gấm vàng này cực kỳ xinh đẹp."

"Ta nhớ trong kho còn mấy cuộn gấm màu trắng... Ngươi nói với lão Lương, bảo lão dùng chỗ gấm đó làm y phục cho ngươi, ngươi mặc màu đó nhất định cũng sẽ rất đẹp."

2

Tiểu Trì ôm sách nói đa tạ, nụ cười trước sau như một đều mang theo ngượng ngùng và căng thẳng.

Hôm nay, Trang Diễn trở về từ quân doanh sớm hơn bình thường, nhưng trời cũng đã tối mịt, có thể thấy hắn đã bận rộn suốt cả một ngày.

Lương quản sự nhìn trong mắt, nhớ trong lòng, kể từ lúc thư đồng nho nhỏ trông y hệt yêu tinh vào viện, thiếu gia bắt đầu ở trong phủ nhiều hơn tháng trước mấy ngày.

Có thể lọt được vào mắt xanh của Trang Diễn khiến cho không biết bao nhiêu người trong viện hâm mộ muốn chết. Mấy ngày sau, Tiểu Trì nghe tiếng bàn luận của mấy người bên dưới, nhận ra mình được đối đãi đặc biệt thế nào, loại đặc biệt này chỉ dành cho duy nhất mình y, chưa từng có người thứ hai.

"Thiếu gia... về bộ "Dung Trai tùy bút" này, ta có mấy chỗ muốn hỏi ngươi."

Y đứng trước mặt Trang Diễn, hết sức cẩn thận hỏi chỗ mình chưa hiểu.

Y đã được Trang Diễn cho phép từ trước, nếu có chỗ nào không hiểu thì có thể trực tiếp mang tới hỏi thiếu gia, nhưng mỗi khi Tiểu Trì muốn hỏi gì thì lại hết sức bất an.

Từ trước đến này, dù có hồi phủ thì Trang Diễn cũng không thể nghỉ ngơi được. Một khi trở về là y sẽ phải xử lý sự vụ khẩn cấp như là vận tải quân lương, mấy chuyện chính vụ phiền phức trong lãnh địa. Chút thời gian giảng giải cho Tiểu Trì đều là do Trang Diễn đã hy sinh thời gian nghỉ ngơi của hắn.

Trang Diễn chưa từng tỏ ra bản thân bận rộn thế nào, cũng chưa từng lộ ra ý thiếu kiên nhẫn, không muốn giảng giải. Thiếu gia tự nguyện đại tài tiểu dụng, hạ nhân trong viện càng không dám lắm lời, chỉ là có thêm ba phần cung kính với thiếu niên La Ngạc mới tới này.

Lúc này, Tiểu Trì nhút nhát đang đứng trước mặt Trang Diễn, ôm một quyển trong bộ "Dung Trai tùy bút", nghi hoặc hỏi: "Trước đây ta từng học với tiên sinh người Hán, bắt đầu học đều là tứ thư ngũ kinh, lịch sử quân sự và mưu lược... Nhưng mà, nhưng mà tại sao thiếu gia cho ta đọc: "Màu sắc khác nhau của cà tím" thế này?"

"Quyển này ta đã đọc mấy lần, hình như... Hình như là dạy xem dựa theo màu sắc, hình dạng của heo ngỗng để xem heo ngỗng là giống ở nam cảnh hay bắc cảnh, loại sách này thì đọc làm gì?"

Y vẫn luôn len lén quan sát thần sắc của Trang Diễn, có lẽ chỉ cần Trang Diễn lộ ra một chút không kiên nhẫn, y sẽ lập tức biến khỏi đây.

Mỗi lần thấy điệu bộ này của Tiểu Trì, Trang Diễn sẽ lại càng thêm dịu dàng, kiên nhẫn, để có thể xua tan bất an trong lòng y.

"Nội dung trong bộ sách này rất rộng, quyển ngươi đọc là những quyển đầu tiên để bắt đầu đọc sách tiếng Hán, khi nào ngươi đọc xong "Dung Trai tùy bút", thì số chữ ngươi biết mới đủ để đọc những sách có nội dung sâu sắc hơn."

"Nhưng đừng có coi thường bộ "Dung Trai tùy bút" này, Trang Diễn ôn hòa giải thích: "Trong quyển này ghi chép về canh tác nông nghiệp, thiên tượng địa lý, di vật văn hóa điển tích, y dược, kinh phật, vân vân... ngành nghề nào cũng có. Ngươi nghĩ nếu như ngươi không định làm mấy nghề này thì đọc cả bộ sách đúng là vô dụng, nhưng thực ra tri thức càng nhiều lại càng tốt, có thể sẽ có tác dụng vào lúc mà ngươi không ngờ tới."

Thanh âm Trang Diễn dịu dàng nhẹ nhàng, khiến cho Tiểu Trì càng muốn thử xem trong lòng hắn có thể khoan dung với y đến mức nào.

Vì thế y ngẩng đầu lên nhìn Trang Diễn, điệu bộ hồn nhiên mà không kiêu căng: "Thiếu gia, có phải người đang dỗ dành ta không? Vậy nói, nếu đọc "Màu sắc khác nhau của cà tím", thiếu gia lại không... nuôi heo, vậy đọc sách này thì có ích lợi gì?"

Trang Diễn bật cười: "Trong cái đầu nhỏ của ngươi sao lại có nhiều ý kiến thế? Ừm... xem ra ta phải kể chuyện đã xảy ra thì ngươi mới chịu tin."

"Ba năm trước, khi vào vụ thu hoạch, ta đến chỗ cách Nguyên Cảng Thành trăm dặm về phía tây, tự mình nghiệm tra việc thu hoạch quân lương trong lãnh địa. Có một vị thân hào ở đó muốn mời ta dự tiệc, trong bữa tiệc đó có thảo luận về việc phân chia lương thực, yến tiệc đêm hôm ấy cực kỳ phong phú, trong đó có một đĩa thịt heo, ta ăn thấy mùi vị rất ngon, lúc đó mới thấy da heo này có màu sắc hơi đen đen."

"Ta bèn để ý một chút, trong tiệc rượu, sau khi uống vài chén với vị thân hào kia, ta giả bộ yêu thích món ăn này, đòi hắn chút thịt heo. Thân hào đó liền kêu hạ nhân đưa cho ta một ít thịt heo vừa mới giết, ta lật xem chỗ da heo chưa chế biến, quả nhiên là đen hơn so với heo ở bắc cảnh."

Dường như đoán được hắn sắp nói cái gì, Tiểu Trì trợn tròn cả mắt.

Trang Diễn nhịn cười nó: "Có nhớ nội dung ngươi từng đọc trong "Màu sắc khác nhau của cà tím" không, trong đó nói thế nào?"

Trang Diễn giải thích tiếp: "Lúc đó ta nhớ lại quyển này trong bộ "Dung Trai tùy bút" ——từ nam cảnh đến quan ngoại, heo đen mà dê thì trắng. Loại da heo vừa giết mà lại có màu đen hơn một chút này, hình như là được đưa từ nam cảnh  tới. Ta bèn bí mật tra xét về vị thân hào này, dựa theo việc hắn vận chuyển heo bằng đường thủy, quả nhiên tra ra được hắn cấu kết cùng với chư hầu ở nam cảnh, tiết lộ rất nhiều tình báo về dân sinh ở lãnh địa phía tây của quân ta."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!