Chương 36: ??? (1)

Tất cả những lời Lương quản sự vừa nói cứ lặp đi lặp lại trong đầu y như một cơn ác mộng.

Cũng không phải là Tiểu Trì không hiểu hàm ý trong lời nói của lão, nhưng khi đến thời điểm đó thì y vẫn không khống chế được mà sợ hãi.

Lương quản sự sai người đưa tới một kiện y phục, so với bộ y phục cho tôi tớ mà y vừa mặc thì khác một trời một vực, là một bộ hồng sa vừa nhẹ vừa khiêu gợi, sa mỏng đến mức không che nổi thân thể, mặc lên người có thể thấy rõ da thịt bên dưới, hiệu quả thế nào không cần nói cũng biết.

Tiểu Trì nhìn bộ y phục ấy, xấu hổ đến run cả người, cuối cùng vẫn phải miễn cưỡng mặc lên người, leo lên giường Trang Diễn, chờ hắn trở về.

Thế gian không có ai cho không ai cái gì, đạo lý này Tiểu Trì hiểu rất rõ.

Nhận được sự bảo hộ của Trang Diễn thì phải trả cái giá tương xứng. Y nghĩ, ít nhất so với những thiếu niên, thiếu nữ đồng tộc không biết ngày mai thế nào, được đi theo Trang thiếu gia đã là kết cục tốt nhất rồi.

Đúng như Lương quản sự nói, buổi chiều Trang Diễn tham dự tiệc rượu, lúc hắn trở về thì toàn thân đã nhiễm đầy mùi rượu.

Khác với buổi sáng, buổi chiều Trang Diễn mặc một bộ y phục bằng gấm vóc thêu mây cuộn, khác hẳn với bộ khôi giáp lạnh lẽo, dưới ánh nến ấm áp, thoạt nhìn gương mặt hắn lại càng anh tuấn hơn, giống một vị thế gia công tử phong độ nhẹ nhàng, khí chất nho nhã.

1

Khi Trang Diễn về phòng đã cảm thấy trong phòng rất nóng.

Không hiểu sao chậu than trong phòng lại đốt vượng hơn hẳn mọi khi, mà hắn thì vừa mới uống rượu xong, khí huyết cuồn cuộn cả người, bèn cởi y phục cho đỡ nóng.

Nhưng khi hắn bước vào phòng ngủ, lại thấy trên giường có người đang chờ mình, tay đang cởi nút áo đột nhiên dừng lại.

Thiếu niên dị tộc mặc một bộ hồng sa mỏng tang dụ hoặc, eo buộc đai lưng màu vàng lấp lánh, eo y rất nhỏ, chỉ một vòng tay là ôm được hết, da dẻ trắng như tuyết lộ ra bên dưới lớp sa mỏng màu đỏ, tóc dài đen nhánh rủ trên người.

Y cẩn thận quỳ trên giường, đầu cúi thấp, tư thế ngoan ngoãn. Trang Diễn không nhìn thấy rõ vẻ mặt của y, nhưng cũng có thể đoán được thời khắc này y cực kỳ bất lực, lại như một đóa hoa nhu nhược, mặc người đến hái, Trang Diễn chỉ cần đưa tay ra là có thể dễ dàng hái xuống, tùy ý dẫm đạp.

Trong một khắc ấy, Trang Diễn đột nhiên cảm thấy hơi nóng xông thẳng lên đầu.

Hơi nóng bất thình lình xông lên, xa lạ khiến hắn buồn bực, thấy canh giải rượu trên bàn, hắn bèn đi qua rót cho mình một bát.

Nhưng khi canh giải rượu chảy xuống họng, Trang Diễn lại ngửi thấy mùi khác thường. Lưỡi hắn nếm một chút, thì đã hiểu ra.

Đây mà là canh giải rượu à? Là canh trợ hứng thì có.

1

Lại nhìn đến thiếu niên La Ngạc trên giường đang trong tư thế mặc người chà đạp, tim Trang Diễn như hẫng một nhịp.

Nhưng khi hắn nhìn lại thêm một lần nữa, lại chú ý đến vết thương trên mặt Tiểu Trì, vết thương bị móng tay Vương công tử cào lúc ban ngày, mặc dù máu đã ngừng chảy, nhưng cũng kịp lưu lại một vết đỏ dữ tợn trên làn da trắng như tuyết của y, trên nền hồng sa mỏng lại càng thêm nổi bật.

Ánh mắt Trang Diễn thanh tỉnh trở lại, thở dài một hơi, tự bưng bát canh giải rượu đi ra ngoài.

Nhưng hắn quay lại rất nhanh.

Tay hắn cầm một cái hộp sứ nhỏ, trong đó có bách hoa cao mà hắn đã dặn ban ngày. Hắn vốn định tự mình ra tay, nhưng khi nhìn đến thiếu niên trên giường, dung nhan mà hắn không tưởng tượng ra nổi, còn có đường cong eo mông dụ hoặc, đột nhiên cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa.

Trang Diễn không còn cách nào khác, đành phải quay đi, không tự nhiên nói: "Ngươi... trước tiên cởi y phục ra."

Thân thể Tiểu Trì cứng ngắc một cái, rồi lập tức thuận theo, tháo đai lưng của mình, hồng sa mỏng tang trượt từ trên vai xuống.

Không còn tầng sa mỏng cuối cùng che đậy, mỹ cảnh chân thực nhất từ trên trời hạ xuống nhân gian, nở rộ giữa tơ lụa gấm vóc đắt giá trên giường, hình ảnh ấy cực kỳ phiến tình.

Nhưng trên lưng y có một một vết roi xanh tím khiến người ta phải tiếc hận.

"Két" một cái, Trang Diễn đóng tủ quần áo lại, hắn lại gần Tiểu Trì nhưng không dám nhìn thẳng, nhắm mắt lại, quay người phủ áo xuống.

Đó là ngoại bào của Trang Diễn, thuần một màu vàng, chất vải dày dặn che kín thân thể Tiểu Trì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!