Dạ Côn nghe xong khóe miệng giật một cái, thối lão sư rất biết diễn a, là muốn để chúng ta về nhà bị đánh chết sao...
Dạ Tần thậm chí có thể cảm giác cha phát ra tử vong ngưng thị.
- Tiên sinh, là ta quản giáo không nghiêm, hôm nay ta sẽ quản giáo thật tốt!
Nguyên Chẩn phụ thân Nguyên Tân Châu chắp tay nói ra, trong lòng biết thân phận Vi lão, dĩ nhiên không dám sơ suất.
Vi lão nhẹ gật đầu, lập tức nói sự tình hôm nay một lần.
Ầm!
Phong Trì tính tình nóng nảy, trực tiếp tát lên ót nhi tử một cái:
- Tên hỗn tiểu tử này, ai dạy ngươi khi phụ người!
Trong lòng lại đang suy nghĩ, đi khi dễ người mà bị người ta khi dễ lại, mặt đều bị ngươi ném mất hết.
Dạ Minh vẫn là không có tỏ thái độ, nhưng sắc mặt kia chìm ngỉm, phảng phất giống như bị mẫu thân hành hung một phen.
Vi lão cũng không có làm khó, dù sao Phong gia cùng Nguyên gia tại huyện Thái Tây có ảnh hưởng không nhỏ, cách làm hiện tại cũng là đang bán mặt mũi cho ông ta.
Chẳng qua là Dạ gia này, tựa hồ là một bàng chi bị vứt bỏ, môn đình tàn lụi, không có gì đáng ngại.
- Tất cả giải tán đi, lão hủ muốn nghỉ ngơi, sự tình hôm nay, hi vọng về sau sẽ không phát sinh nữa, bằng không thì lão hủ liền không thể ra sức, mời cao minh khác đi.
Nói xong liền cong lưng đi vào trong phòng.
- Chư vị, mời trở về cho.
Người giữ cửa một bên cung kính nói ra.
Ba vị phụ thân mang theo bọn nhỏ rời khỏi trường tư thục.
- Dạ huynh chớ trách móc, tiểu nhi không hiểu chuyện.
Phong Trì chắp tay cười nói, chẳng qua là trong nụ cười kia tựa hồ cũng không phải thật sự xin lỗi.
Dạ Minh lập tức cười một tiếng:
- Phong huynh quá lời, tiểu nhi của ta ngang bướng, ta sẽ quản giáo thật tốt.
Nguyên Tân Châu cười lớn một tiếng:
- Nam hài tử mà, khó tránh khỏi có chút va chạm, Dạ huynh, Phong huynh, nếu không tối nay họp gặp một lần đi?
- Ai nha, nương tử của ta đang chờ ở nhà, thật ngại quá.
Dạ Minh khẽ cười nói, trực tiếp cự tuyệt mời.
Nguyên Tân Châu vẻ mặt biến đổi, lập tức cười nói:
- Không có việc gì, vậy Dạ huynh nhanh trở về đi, bằng không thì tẩu tử sẽ tức giận.
Lời này rõ ràng có chút ý tứ châm chọc, chê cười Dạ Minh sợ vợ.
Dạ Minh không chút để ý, mang theo hai đứa bé đi bộ về nhà, bên cạnh còn có Trương Thiên Thiên đi theo.
Nụ cười của Phong Trì cùng Nguyên Tân Châu một thoáng liền không còn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!