Mặt Dạ Côn lập tức đen lại:
- Đệ đệ! Chuyện như vậy ngươi lại gạt đại ca.
- Đại ca, nghĩ thoáng một chút, nhà chúng ta dù sao cũng là Dạ gia, ta cưới người mình thích, cũng nên có người tới đảm đương trách nhiệm gia tộc, ai bảo ngươi là đại ca đây, hắc hắc...
Dạ Côn tức giận chọc chọc bụng Dạ Tần:
- Trong bụng ngươi toàn là ý nghĩ xấu.
- Đại ca, ta nghĩ lấy cơ trí của ngươi, còn không đến mức thỏa hiệp đi, khẳng định sẽ suy nghĩ biện pháp gì.
Dạ Tần kỳ hết sức thông minh, loại sự tình này nếu như chạy đến người mình, khẳng định sẽ không có cách, cũng chỉ có đại ca mới có biện pháp.
Ai kêu cha mẹ hiểu rõ đại ca nhất đây, chẳng lẽ mình thật là hàng tặng kèm sao...
- Tiểu tử ngươi.
Dạ Côn nhẹ nhàng đánh một quyền, ngồi ở bên cạnh như có điều suy nghĩ.
Dạ Tần nhếch miệng cười nói:
- Đại ca ngươi sầu cái gì, ngươi bây giờ vô cùng ưu tú, nữ hài tử trong huyện Thái Tây còn không phải mặc cho ngươi chọn lựa, ta thấy mấy nữ hài tử trong Tu Luyên Viện có mấy người vẫn còn độc thân giống ngươi.
Dạ Côn cảm thấy lời nói này không sai, ở trong huyện Thái Tây, người nào không biết Côn ca ta, ưu tú đã sớm truyền bá ra ngoài.
Nhớ trước đó hình như có bà mối tới cửa làm mai, bất quá đều bị cha mẹ cự tuyệt.
Nhưng những nữ hài tử kia không có cảm giác a, không có một chút thú vị nào, còn không bằng nghe theo mẫu thân, làm sao bây giờ.
- Đại ca ngươi thích nữ hài tử như thế nào, ta nhờ Uyển Thanh tìm giúp ngươi?
Dạ Tần nghiêm túc hỏi, đây chính là vấn đề lớn, phải tìm cho đại ca một người thích hợp.
Dạ Côn cũng không thể nói thích loại hình gì, có đôi khi nhìn hợp mắt là được rồi, tướng mạo đều là thứ yếu, chủ yếu là đối tốt với mình, hiếu kính phụ mẫu.
- Loại chuyện này chú trọng duyên phận, tận lực vô dụng, còn có thời gian sáu năm, hẳn có thể tìm một người.
Dạ Côn nghĩ đến, như thế nào đi nữa cũng không thể tìm người có hàng tặng kèm được, như thế thật đúng là bi kịch mà.
Không đúng!
Ý nghĩ của mình sai!
Đến lúc đó khẳng định sẽ có biến số, CMN!
Hoàn toàn không đoán được là biến số gì, đến lúc đó thật tới phải làm sao bây giờ, được rồi, vẫn là đi chết đi.
- Vậy được rồi, tôn trọng quyết định của đại ca.
Dạ Tần vỗ vỗ bả vai Dạ Côn, đại ca ngươi ưu tú như thế, làm sao không nghĩ ra đối sách được.
Dạ Côn tâm sự nặng nề, cho dù là lúc ăn cơm cũng không nói chuyện, rất buồn bực, cảm thấy lo lắng vì một nửa khác.
Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng cũng không nói gì, phảng phất nhìn thấy bản thân mình lúc trước.
Thành hôn chẳng qua là để hai bên ổn định, có thể chuyên chú tu luyện hơn, nếu như muốn sinh con, vậy cũng là do người trong cuộc quyết định.
Có vài người thành hôn một mực không sinh con, thậm chí còn có khối người chờ hơn chục năm sau, Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng chính là trường hợp như thế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!