Chương 44: Đính hôn

Dạ Côn làm sao cũng không nghĩ ra, mình là nói nhảm một hồi, phụ mẫu liền phản ứng lớn như vậy, trực tiếp muốn chuẩn bị cho mình đính hôn, làm như vậy, có phải hơi qua loa một chút rồi hay không.

Hơn nữa nhìn tình huống này, nhà gái còn không đơn giản, có thể tốt với Dạ Tần một chút được không, Dạ Côn ta thật không muốn như thế.

Chuyện này không phải tự nhiên khi không lại có một lão bà từ trên trời rơi xuống ư?

Côn ca ta không hề làm gì liền có lão bào, nhìn đệ đệ một chút, đã ở cùng Ba Uyển Thanh mấy năm đi, nói thế nào cũng là kết quả của sự nỗ lực.

Vợ chồng hai người thương lượng một chút, quyết định vẫn nên nói tin tức này cho Côn Côn nghe, đừng chỉ thấy đệ đệ ngươi có vợ, cha mẹ cũng an bài cho ngươi một người, cam đoan khiến ngươi hài lòng.

Ban đêm cũng đừng tiếp tục nằm mơ nữa, nam hài tử phải tiết chế một chút, tuổi tác không lớn đã muốn nữ hài tử, chuyện này khiến Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng dở khóc dở cười không thôi.

Tiểu Lăng gọi Dạ Côn vào trong đại sảnh, vẻ mặt của Dạ Côn cũng vô cùng nghi hoặc, đơn độc gọi mình đến, đây là ý gì? Muốn nói bí mật gì sao?

Còn không cho đệ đệ biết.

Cảm giác không tốt lắm.

- Cha, mẹ.

Dạ Côn thành thật chắp tay hô.

Nhìn biểu lộ cười xấu xa kia của phụ thân, trăm phần trăm không có chuyện gì tốt rồi.

Gương mặt của mẫu thân cũng rất nhu hòa, làm cái gì thế, trong lòng Dạ Côn ta hết sức hoảng a, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi.

- Côn Côn, nữ hài tử trong mộng thế nào?

Đông Môn Mộng khẽ cười nói.

Dạ Côn nghe xong một mặt mộng bức, nhưng chỉ có thể kiên trì nói:

- Coi như không tồi.

- Có nhìn thấy mặt hay không, xinh đẹp không?

Dạ Minh tò mò hỏi, bát quái chi tâm triển lộ không chút nghi ngờ.

Dạ Côn liền im lặng, các ngươi thế mà tò mò giấc mơ của một đứa bé, có ai không nằm mơ đâu chứ.

Dạ Côn trung thực lắc đầu:

- Không có, đều đã quên gần hết rồi.

Hiện tại chỉ hy vọng phụ mẫu đừng xoắn xuýt đề tài này nữa.

Đông Môn Mộng rất hài lòng câu trả lời này:

- Côn Côn, có nghe lời mẫu thân không?

Nghe thấy câu này, cảm giác đầu tiên của Dạ Côn chính là mẫu thân đang gài bẫy mình, nhưng lại không thể làm gì.

Nhìn nụ cười của cha kìa, phảng phất giống như muốn nạp tiểu thiếp vậy.

- Côn Côn dĩ nhiên nghe mẫu thân.

- Mẫu thân chuẩn bị tìm nương tử cho ngươi, ngươi cũng đã trưởng thành, chớp mắt đã mười tuổi, đến 16 chính là nam nhân, nên lấy vợ sinh con.

Dạ Côn nghe xong cả người cứng ngắc, hồn vía tán loạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!