Chương 23: Tóc! Tóc!

Nếu như Thánh Nhân biết chuyện này, khẳng định sẽ tìm viện trưởng tâm sự thật tốt.

Sau nửa tháng, Thiên La Viện xuất hiện một chuyện ngoài ý muốn.

Tiếng bước chân dồn dập vang lên lần nữa:

- Viện trưởng... viện trưởng... Trương Cẩn nói muốn gặp ngài, có chuyện trọng yếu bẩm báo.

Trong phòng trầm tĩnh một lát, tựa hồ đang quyết định sinh tử Trương Cẩn, cuối cùng trầm giọng nói ra:

- Cho y tới.

Nam tử hơi có chút kinh ngạc, bất quá thành thật chạy ra, không bao lâu, Trương Cẩn mang theo nụ cười đi theo phía sau nam tử.

Nam tử nghĩ thầm, ngươi cũng sắp chết đến nơi, thế mà còn có thể cười như vậy.

- Viện trưởng, người đã đưa đến.

- Tiến vào.

- Vâng!

Nam tử mở cửa ra, dùng ánh mắt cảnh cáo liếc mắt nhìn Trương Cẩn.

Trương Cẩn gật đầu cười, lập tức đi vào trong phòng.

Trong phòng có chút u ám, chỉ có cửa sổ bắn vào một tia nắng, ở trên giường có một bóng người đang ngồi xếp bằng.

Nhưng bởi ánh sáng quá kém, cho nên thấy không rõ lắm.

- Vì sao không chạy?

Trương Cẩn nhìn bóng người chắp tay nói ra:

- Chạy? Thái Kinh là một địa phương khiến người ta say mê, thuộc hạ không nỡ bỏ nơi này.

- Lòng tham sẽ lấy mệnh của ngươi.

- Nhưng thuộc hạ cùng Dạ Minh quan hệ rất tốt, chắc hẳn sau này viện trưởng có thể dùng đến thuộc hạ.

Trương Cẩn chắp tay nói ra, thu hồi nụ cười mang theo vẻ nghiêm túc.

- Bản tọa rất hiếu kỳ nguyên nhân chân chính ngươi trở về.

Trương Cẩn khẽ ngẩng đầu nhìn về phía hắc ảnh, khí tức phát ra kia giống như lão sư.

- Kỳ thật thuộc hạ không nỡ bỏ ngọc mã trong nhà, thật vất vả mới có được, nếu như muốn đi địa phương khác bắt đầu lại từ đầu, quá phiền toái, lại nói, chuyện lần này, cũng là thuộc hạ cố tình làm, cũng tính là một loại thẳng thắn.

- Nói một chút.

Viện trưởng tựa hồ có chút hứng thú.

- Quan hệ của thuộc hạ cùng Dạ Minh, chỉ cần cố ý tra, dĩ nhiên sẽ tra được một chút, chỗ như Thiên La Viện, làm sao có thể không tra ra, còn phái thuộc hạ đến huyện Thái Tây, mặt ngoài nhiệm vụ là thăm dò huyện trưởng Ba Đài, nhưng thật ra là muốn thăm dò quan hệ thuộc hạ với Dạ Minh, đối với điểm này, thuộc hạ tự nhiên biết.

- Không thể không nói, Dạ Minh dạy ngươi rất khá, chẳng qua là có chút tham.

Trương Cẩn khẽ cười nói:

- Viện trưởng đại nhân, không phải thuộc hạ tham, đi tới một bước ngày hôm nay, thuộc hạ bỏ ra quá nhiều, không muốn mất đi mà thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!