Một lúc sau.
Dạ Minh trầm giọng nói ra:
- Được, ta biết rồi, tranh thủ thời gian quay trở lại đi, đừng để lộ ra nhược điểm, ta cũng không thể kịp thời tới cứu ngươi.
- Lão sư yên tâm, kỳ thật lần này tới, còn có một việc nhỏ, là nhận lệnh Thiên La Viện, điều tra Ba Đài.
Trương Cẩn chắp tay nói ra.
- Ba Đài? Một cái huyện trưởng nho nhỏ có thể bị Thiên La Viện để mắt tới?
Lông mày Dạ Minh nhíu chặt, cảm giác ở trong này có chuyện gì đó.
- Học sinh cũng không rõ ràng lắm, chẳng qua là thăm dò, sau đó hồi báo.
Mặc dù Dạ Minh thoạt nhìn ngũ đại lục thô, nhưng tâm tư rất là kín đáo:
- Này chỉ sợ là muốn thăm dò ngươi đi.
Lời mới vừa dứt âm, Dạ Minh liền tan biến tại chỗ, mấy hơi sau xuất hiện lần nữa, trong tay đã dẫn theo một người áo đen.
- Nếu như không tìm tòi tỉ mỉ khí tức, thật đúng là không cảm thấy được, mật thám Thiên La Viện càng ngày càng khá.
Dạ Minh tay phải chăm chú bóp lấy cổ người áo đen, người áo đen chỉ có đôi mắt là để lộ ra ngoài, mà đôi mắt kia hiện nay vô cùng sợ hãi, còn có một chút kinh ngạc, hoàn toàn không biết tại sao mình lại bị phát hiện.
Vẻ mặt Trương Cẩn không hề tốt đẹp gì, thế mà mình không có chút phát giác nào, xem ra đoạn đường này mình đều bị theo dõi, Thiên La Viện vẫn đang điều tra mình.
- Dạ Minh!
Ngươi dám giết ta?!!!
Người áo đen căn bản cũng không yếu, tầm mắt trở nên hung hăng, đoán rằng Dạ Minh không dám động thủ.
Xoạt xoạt một tiếng.
Người áo đen còn chưa kịp đổi biểu lộ, đầu liền rủ xuống.
- Người muốn chết, ta sẽ thành toàn.
Dạ Minh vung tay hất lên, ném thi thể đến bên cạnh.
Trương Cẩn nuốt một ngụm nước bọt, mật thám Thiên La Viện hết sức thần bí, ở trong viện căn bản không thấy được, do viện trưởng trực tiếp chấp chưởng, nghe nói thực lực của mỗi người đều là phía trên Kiếm Hoàng, am hiểu điều tra tình báo và ám sát.
Loại nhân vật này, thế mà bị lão sư phát hiện, thậm chí một cái tay liền chặt đứt cái cổ, Kiếm Hoàng ở trước mặt lão sư lại nhỏ yếu như vậy, lão sư khủng bố như thế.
- Hơi rắc rối, Thiên La Viện này ngươi vẫn chớ đi, tốt nhất rời khỏi Thái Kinh.
Dạ Minh thấp giọng nói ra, nhìn chăm chú thi thể, Thiên La Viện sẽ không ngồi yên, chẳng qua là muốn thăm dò Trương Cẩn?
Trương Cẩn chắp tay hướng phía Dạ Minh:
- Lão sư yên tâm, ta sẽ xử lý sạch sẽ.
- Cho dù ngươi xử lý sạch sẽ, cũng không được Thiên La Viện tín nhiệm, tên mật thám này mất tích, ở trong mắt Thiên La Viện chính là minh chứng tốt nhất, sẽ không có ai nghe ngươi giải thích.
- Thế nhưng... học sinh thật vất vả tiến vào Thiên La Viện, có thể truyền cho lão sư tình báo hữu dụng.
Trương Cẩn hiểu rõ lợi hại trong đó, thế nhưng trong lòng không cam tâm a, nhiều năm vất vả như vậy, tại thời khắc này mình vẫn quá qua loa, hẳn nên dùng cách thức khác thông tri cho lão sư.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!