Mà lúc này La Sát nũng nịu nói ra:
- Đại ca ca, ngươi nhiều lão bà như vậy, hắn cũng không kém ta đi....
Biểu tình của tất cả mọi người là như vậy (?a? ;)
Diệp Ly nghĩ thầm, quả nhiên có ý với tiểu cô người người ta, đều đã nói ra rồi kia... quá khinh người.... phải dẫn hài tử về nhà ngoại.
Hoa Sa La lạnh giọng một tiếng, quay người liền rời đi.
Đế Quân nhẹ vuốt râu bạc trắng cười nói:
- Diễm phúc nhiều, sẽ là họa nha.
Dạ Minh chững chạc đàng hoàng nói ra:
- Vậy hãy để tai họa buông xuống ta đi.
Bịch một tiếng, Đông Môn Mộng nâng tay lên liền vỖ, sau đó lộ ra ánh mắt đằng đằng sát khí, lá gan mập rồi.
- Đại ca ca, hình như người còn có đồ vật quên đưa cho ta.
La Sát duỗi hai tay cười nói.
Dạ Côn hơi sửng sốt một chút, đột nhiên nhớ tới.... thả Quỷ Súc Thiên Tôn từ trong nhẫn trữ vật ra, đặt ở trong tay La Sát.
La Sát mang theo nụ cười nhẹ vỗ về con tho, đột nhiên... bản thể Quỷ Súc Thiên Tôn nhúc nhích một chút.
Khóe miệng Dạ Côn giật một cái, còn có thể chơi như thế?
- Sống rồi –
La Sát một phát bắt lấy hai cái lỗ tai của Quỷ Súc Thiên Tôn bắt đầu xoay quanh vòng, mà Quỷ súc Thiên Tôn vừa mới sống lại đầu óc lập tức choáng váng, hai mắt đầy sao.
Dạ Côn xem như hiểu rõ, vì sao La Sát tựa hồ không quan tâm Quỷ súc Thiên Tôn chết sống, nguyên lai còn có hậu thủ.
- Hình Thiên, người dẫn Diêm Dương Văn về trước, bổn quân chơi mấy ngày sẽ về sau.
- Đế Quân, thuộc hạ sợ.
- Ngươi sợ cọng lông, đang ngồi đều là người một nhà, chẳng lẽ còn hội đồng ta sao?
Đế Quân vỗ bàn quát, không có hiểu chuyện chút nào... còn là Chiến Thần đấy.
Diệp Hoa cùng Thượng Hiền biểu thị, Đế Quân không biết xấu hổ như vậy, đúng là lần đầu tiên trông thấy.
Ngay cả Ma Quân cũng đánh giá Đế Quân như thế, lão già chết tiệt này, rất hư, hơn nữa còn lười muốn chết.
Hình Thiên dẫn Diêm Dương Văn đi, Đế Quân hướng phía mọi người cười nói:
- Không biết bây giờ có thể lên trà chưa? Con rể?
Dạ Côn cảm giác bầu không khí không thích hợp a, trà này đến cùng có lên hay không... hai vị cha vợ khác nhất định sẽ nổi bão... không lên, vậy Hoa Sa La thì sao, làm nam nhân thật là khó, làm đầu trọc càng khó.
- Lão đầu ngươi sao lại lười như thế, muốn uống trà tự mình pha đi, đại ca ca sẽ không làm thay ngươi đâu, lược lược lược....
Lúc này La Sát hướng phía Đế Quân cuồng phun, một chút mặt mũi cũng không cho, ủng hộ Dạ Côn.
- Tiểu hài tử, người lớn nói chuyện, tiểu hài chớ xen mồm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!