Chương 45: Ngoại vật bất khả tất

(Ngoại vật bất khả tất: Không phải chuyện gì cũng cưỡng cầu được)

Kiều Khả Nam vào nhà, vừa xem hoạt hình, vừa ăn sạch phần mì đã hơi trương.

Nếu lần sau ông chủ có cho hắn thêm nửa quả trứng, hắn cũng sẽ từ chối, mỗi lần được thêm ít trứng đều gặp xui, phần trao đổi này, hắn không thèm.

Kiều Khả Nam tức giận nhai nhai, xem xong phim, cũng đã nửa đêm, Hoa Cúc Đen đang còn online, hắn suy nghĩ một lát, gửi tin: "Anh em ta rút anh em ta rút anh em ta rút~"

Hoa Cúc Đen: "Cậu đừng rút cậu đừng rút cậu đừng rút~"

(Anh em ta rút: Ngôn ngữ mạng, bắt nguồn từ việc nói gọng của bọn trẻ, câu gốc là "Tôi đã bảo bạn mà" biến thành "Tôi và bạn rút". Đã bảo rồi mà -> Hết việc -> Rút:v. Câu trên các bạn có thể hiểu thành "Bảo này, bảo này, bảo này!")

Kiều Khả Nam trấm trấm trấm, còn rảnh hơi hơn mình.

Joke Nam: "Cái hố tới nhà em."

Hoa Cúc Đen: "Thế cậu có nhảy không?"

Joke Nam: "Xin lỗi nha, em đây ý chí kiên cố nghèo khó không lay xu cát tị hung bla bla bla … mà có thể nhảy sao?"

(Xu cát tị hung: Bỏ chỗ xấu, tìm chỗ tốt)

Hoa Cúc Đen: "Tôi sợ cậu không nhịn được, nhìn thấy cái hố mà không nhảy toàn thân lại ngứa ngáy."

Joke Nam: "…"

Hoa Cúc Đen còn lửa không sợ dầu, đổ thêm một câu: "Hắn biết chuyện cậu đi tìm giai rồi."

Joke Nam: "Giề?"

Hoa Cúc Đen: "Khoảng ba tháng trước, anh gặp anh họ của bạn trai là ông cậu cháu gái bạn thân của anh, hắn hỏi anh, anh trả lời cậu đã đi Mỹ tìm vợ."

Joke Nam: "…"

Ra vậy. Hèn gì vừa mới gặp anh ta đã dùng … giọng điệu đau lòng đó nói: "Em kết hôn rồi."

Joke Nam: "Anh ta tin à?" Ngày nay đàn ông với đàn ông trong nước còn chưa tìm thấy người kết hôn? Huống hồ tự ra nước ngoài?

Hoa Cúc Đen: "Chuyện cậu đến Mỹ xem mắt cả giới gần như biết hết, hắn tới tìm anh, thực sự là hỏi thừa, không muốn tin cũng không được." Y gửi qua một tin nhắn thoại: "Nhưng không ngờ lời anh nói thành sấm truyền, cậu thực sự kết hôn, há há."

Điệu cười bán nước hại dân gì đây. Kiều Khả Nam sa mạc hóa lời, lúc nãy anh ta bảo mình không kết hôn, Kiều Khả Nam sực tỉnh, mở cửa sổ mới, tra từ khóa "Lục Hành Chi kết hôn" trên Google, lại không tìm được bất kì thông tin nào.

Joke Nam: "Anh ta và Chương tiểu thư sao rồi?"

Hoa Cúc Đen: "Anh không biết, chỉ nghe người đồn gã không tham chính nữa, tự mở văn phòng riêng, chuyện này mới tháng trước thôi, nếu cậu muốn, anh có thể điều tra giúp cậu, đảm bảo đến cả chuyện một ngày hắn đi nhà cầu bao nhiêu lần, mấy lần nặng mấy lần nhẹ cũng có thể biết."

Joke Nam: "… Thôi khỏi, cám ơn."

Hắn không có hứng điều tra người nọ đi cầu bao nhiêu lần, chuyện thành ra như vậy, có lẽ, do cả hai bên.

Lòng hiếu kì của hắn với Lục Hành Chi chỉ giống như thiên hạ rủ nhau xin quẻ, lạch xạch lạch xạch, bất chi vi bất chi, tóm lại là không biết thì thôi, hắn không phải khỉ hóng chuyện.

(Tri chi vi tri chi, bất tri vi bất tri, thị tri dã: Biết thì nhận là biết, không biết thì nhận là không biết. Đó là biết vậy! – Khổng Tử –)

Tâm trạng Kiều Khả Nam rất bình tĩnh, qua mấy ngày gió táp mưa sa, đã luyện cho hắn một tinh thần thép, súng đạn không ăn thua.

Mà so với chuyện phong hoa tuyết nguyệt không đáng tin, việc khiến Kiều Khả Nam quan tâm hơn chính là tìm việc mới. Hắn đã điều tra kha khá văn phòng luật sư trên mạng, lớn giống văn phòng Vũ Văn thôi xin đừng nghĩ, lượn lờ nửa ngày, cuối cùng lại được một chị khóa trên giới thiệu, đi phỏng vấn ở một văn phòng nhỏ.

Văn phòng này gọi là văn phòng luật sư Triết Sênh, trừ luật sư chính Lâm Triết Sênh ra còn hai luật sư khá có tiếng, tổng cộng là ba người, hai nam một nữ, thêm Kiều Khả Nam, tỉ lệ nam nữ lại càng mất cân bằng. Lâm Triết Sênh xem xét lý lịch của hắn: "Uhm? Từng làm việc ở văn phòng luật sư Vũ Văn, thời gian rất dài nữa! Tại sao lại đi xin việc ở chỗ tôi vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!