Lục Hành Chi là một người cẩn thận tỉ mỉ.
Điều này đã được hắn đúc kết qua ba tháng cộng sự cùng anh, bây giờ còn được chiêm ngưỡng người đẹp thoát y, coi như có thêm một lần mở mang tầm mắt.
Sau khi treo áo vest lên ngay ngắn, anh tiếp tục từ tốn cởi áo sơ mi, gấp lại thật chỉnh tề, đặt sang một bên, Kiều Khả Nam thấy thế là đủ rồi.
Dáng người Lục Hành Chi rất đẹp.
Anh chính xác là kiểu khi mặc đồ thì trông hơi gầy, nhưng chỉ cần cởi ra, liền phô diễn toàn bộ cơ thể lúa mạch nam tính đầy quyến rũ, vừa cường tráng vừa mạnh mẽ, tỉ lệ tam giác hoàn hảo khiến kẻ khác ghen tỵ nghiến răng. Hoàn toàn không giống một người quanh năm suốt tháng ngồi trong văn phòng, chắc chắn anh ta đã lén lút đi tập thể thình, Kiều Khả Nam căm hận suy nghĩ.
Lục Hành Chi cởi đến khi chỉ còn sót một chiếc quần lót viên đạn màu đen, nửa thân dưới lờ mờ có dấu hiệu bán cương, miếng vải bao bọc không thể thấy rõ ràng, nhưng chỉ cần nhiêu đó thôi, Kiều Khả Nam cũng có thể ước lượng cái ấy của anh có bao nhiêu… to lớn.
Cúc nhỏ của hắn liền co rụt.
Ngón cái của Lục Hành Chi đã xuyên vào mép quần lót, anh khiêu khích nhìn hắn: "Không cởi sao?"
Đừng phá cảnh đẹp mà, trong đầu Kiều Khả Nam bỗng hiện lên cảnh chàng thơ của mình, dâm đãng kéo phéc
-mơ
-tuya, hỏi hắn: "Không cởi sao?"
Hắn cười ha hả.
"?" Lục Hành Chi tỏ vẻ rất khó hiểu.
Kiều Khả Nam cười xong, cảm giác hồi hộp vơi đi không ít, trước sau gì việc này cũng phải làm.
Hắn không bắt chước Lục Hành Chi, quần áo trên người được chọn để dễ bề hành sự. Hắn một mạch cởi áo, sau đó thoát quần ── đương nhiên lột xuống toàn bộ, kể cả quần lót, bây giờ, hắn cũng đang trong trạng thái bán cương.
Hắn cảm nhận được ánh mắt Lục Hành Chi, hình như hơi tối lại.
Cho dù đổi màu da, Tần Thủy Hoàng vẫn có thể thoải mái thống nhất sáu nước, Kiều Khả Nam rất tự tin vào vốn liếng của mình. Thằng em của hắn không nhỏ, lúc cứng cũng phải mười lăm, mười sáu cm, hắn cong khóe môi, thò tay mò trong quần, nắm cây củ cải, cầm đầu bấc vẫy vẫy, ý đồ khiêu khích rõ mồn một.
Lục Hành Chi đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó xì cười, đem mảnh vải cuối cùng trên người lột sạch.
…. Đáng hận, THUA.
Kiều Khả Nam nghệt mặt. Hắn đang nhìn thấy, cái ấy của Lục Hành Chi chí ít cũng phải mười tám cm!
Mà còn chưa cứng hoàn toàn!
Lục Hành Chi trần truồng bước đến, dương v*t ngẩng đầu, lung la lung lay theo bước chân anh, hình ảnh quá đốt mắt, Kiều Khả Nam trợn trừng, còn chưa kịp phản ứng đã bị anh ôm vai, kéo qua hôn môi.
Lục Hành Chi: "Biểu cảm trên mặt cậu … Thật giống mấy đứa nít ranh thi xem ai tiểu xa hơn."
"…" Đây là đang ngầm mỉa mai hắn ngây thơ sao!!!!!
Kiều Khả Nam không cam lòng hỏi vặn: "Chẳng nhẽ anh chưa từng cùng bạn học so chym ai to hơn?"
Lục Hành Chi suy nghĩ một lát. "Không có."
Đúng là kẻ thiếu thốn thú vui tuổi trẻ ….
"Bởi vì không có ai muốn so cùng tôi."
"Kiều Khả Nam: "…" Đáng ghét, anh nên bay sang Phi châu du học, ngay và luôn!
"Giúp tôi tắm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!