Chương 28: Đêm Giáng Sinh

Giáng Sinh tới rồi.

Bầu không khí rộn rã tràn ngập khắp nơi, sở vụ của họ cũng không ngoại lệ, từ chủ nhật đã đặt cây thông Nô

-en trước cửa ra vào, được các chị các cô trang hoàng lấp la lấp lánh.

Đêm giáng sinh ngày hai bốn tháng mười hai, vốn là ngày mừng chúa Giê

-su ra đời, không hiểu sao lại biến thành Lễ tình nhân phụ, năm ngoái Kiều Khả Nam đã trải qua ngày này cùng Tô Phái, Tô Phái nấu ăn ngon, mua hẳn một con gà tây quét lên từng lớp hương liệu, đưa vào lò, quay đến lúc vỏ ngoài óng ánh giòn xốp, còn thịt bên trong vẫn cực mềm mịn, cắn một miếng, tha hồ hít hà tận hưởng hương vị thơm ngọt tan trên đầu lưỡi…

Năm nay… Haizzz! Hết số hưởng phúc rồi.

Khó khăn lắm mới có một ngày nghỉ lễ, công việc của mọi người cũng không nhiều, mấy vụ lớn Kiều Khả Nam phụ trách đã giải quyết xong, liếc mắt về phía Lục Hành Chi. Hôm nay hai người còn chưa hò hẹn gì, hắn không biết Lục Hành Chi có kế hoạch khác không, hay là …

Hây, đêm nay em đến chỗ anh nhé ── ngày bình thường có thể đề nghị rất tự nhiên, nhưng mà hôm nay, không hiểu sao nói cứ thấy gượng miệng.

Có thể là, vì mình động tâm với anh, cho nên mới … chột dạ.

Lục Hành Chi có vẻ chú ý tới ánh mắt của hắn, quay đầu hỏi: "Chuyện gì?"

Kiều Khả Nam lầm bầm hai tiếng. Thôi bỏ đi, ai thèm chứ. "Em muốn về sớm." Lần trước Hoa Cúc Đen rủ hắn đi party trong giới, hắn đang tính đi mua quà, quẩy xuyên màn đêm với mọi người luôn.

Ngày toàn thế giới vui vẻ háo hức, chỉ một mình hắn cô đơn.

"Ừm." Đôi mắt sẫm màu của Lục Hành Chi híp lại, con ngươi thâm trầm khẽ lay động. Dĩ nhiên anh biết hôm nay trong giới sẽ rất náo nhiệt, đầy đủ mọi hoạt động đặc sắc.

Anh tin Kiều Khả Nam chơi bời có chừng mực, sẽ không phạm phải sai lầm không thể vãn hồi, tuy cái tính trẻ con gặp sao hay vậy kia, cũng không thể coi là ngoan ngoãn, dù khó nghe nhưng cũng phải nói, cái ổ đó toàn mấy gã chơi rất điên, một vài người xấu không sợ, nhưng cả một đám hò hét kích tướng vây quanh … Lục Hành Chi nhớ tới lần trước cậu và An Cúc Nhạc uống rượu giao bôi, sắc mặt càng lúc càng sa sầm.

Lục Hành Chi: "Ở lại."

Kiều Khả Nam: "?"

Anh tiến tới, Kiều Khả Nam còn chưa kịp phản ứng, cánh môi đã bị anh ngấu nghiến.

Kiều Khả Nam giật mình, xô mạnh anh ra: "Anh điên à? Đây là văn phòng, cửa còn chưa khóa!"

Lục Hành Chi biết là không nên, nhưng lúc này trong đầu anh chỉ toàn suy nghĩ chơi đùa cậu đến mức không đi thẳng được, còn hơn bị thằng khác bỏ bùa câu mất. Anh nhéo nhéo cằm Kiều Khả Nam, ánh mắt sáng quắc, nói: "Thì khóa lại."

Kiều Khả Nam: "…"

Anh nhà đã bật chế độ phát tình, hai mắt còn đang phát xanh, từ ngày mình đề nghị không được ấy ấy trong văn phòng, Lục Hành Chi quả thực không còn táy máy tay chân nữa, còn ngày hôm nay…

Kiều Khả Nam nuốt ực một tiếng, chỗ xương cụt chưa gì đã tê tê, không chống cự lời đề nghị của anh, hắn thực sự cũng rất kích động a.

Nhất là lúc này đối diện với ánh mắt nóng bỏng của người kia, hắn biết mình bị trúng bùa rồi.

Trước giờ, mỗi lần lên giường là hắn không thể nào cự tuyệt nổi anh, hôm nay cũng vậy, mỗi một giây một phút cũng muốn quấn quít cùng anh một chỗ, âu yếm như thể ngày hôm nay là ngày tận thế. Kiều Khả Nam miệng khô lưỡi khô, kéo xả cà

-vạt: "…. Em giúp anh trước."

"Uhm?"

Kiều Khả Nam mím mím môi, tiến lên một bước, lấy tay đẩy Lục Hành Chi quay về ghế ngồi, quỳ xuống giữa chân anh.

Ẩn ý rất rõ ràng, Lục Hành Chi thực sự bất ngờ, trước nay Kiều Khả Nam chưa bao giờ khẩu giao nếu anh không tắm rửa, hôm nay lại chủ động thế. Dù chuyện này không phải "hiệu quả" anh mong chờ, nhưng nhìn khuôn mặt nhuộm đầy tình sắc của Kiều Khả Nam, lồng ngực Lục Hành Chi đập càng ngày càng mạnh, quả thực rất mong đợi động tác kế tiếp của cậu thanh niên.

Anh thậm chí còn nổi lên suy nghĩ tà ác. "Ngồi vào gầm bàn … Em làm việc của em, tôi làm việc của tôi."

Kiều Khả Nam trợn mắt: Tui chống mắt xem anh sue đến khi nào!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!