Vui vẻ khi đi, mất hứng mà về, tâm trạng Kiều Khả Nam rất không tốt.
Cảm giác buồn bực kéo dài suốt mấy ngày liền, Lục Hành Chi đúng lúc tiếp nhận một Case nước ngoài, nên đã đi công tác, Kiều Khả Nam ở nhà cũng nắm giữ vài vụ cần xử lý, nên không đi cùng anh, hai người ngầm hiểu, tách nhau ra một thời gian, coi như cho bản thân một cơ hội yên tĩnh suy nghĩ.
Kể từ sau lần đó, họ cần làm nguội cái đầu của mình.
Kiều Khả Nam gặp lại Hoa Cúc Đen trên MSN, thời gian qua nếu không phải vì công việc, thì cũng vì lăn lộn cùng Lục Hành Chi, mình đúng là có sắc quên bạn, avatar phủ bụi lâu ngày, lúc login quả nhiên bị dính một đống câu hỏi cần xác minh.
Hoa Cúc Đen: "Ai, người nào đây, tui còn đang tưởng mình gặp ảo giác."
Joke Nam: "…. Vậy anh cứ xem em như ảo giác đi."
Hoa Cúc Đen: "Được, người anh em, hai chúng ta cùng nhau làm một bữa nói chuyện ảo giác nào."
Thế là hai người hihihaha nhảy vào châm chọc, tám nhảm hết chuyện này đến chuyện khác, rất là vui vẻ. Kiều Khả Nam một bên nói chuyện một bên nhấp hết thông báo đỏ lè của BBS, nhàn cư vi bất thiện vu vơ gõ một hàng chữ trên cửa sổ MSN: "Bạn của em lăn giường cùng một người."
(BBS là viết tắt của Bulletin Board System. Một hệ thống công dựa trên nền web để chia sẻ các cuộc thảo luận, tập tin, và thông báo)
Hoa Cúc Đen: "Sáng nay anh ăn canh rong biển."
Joke Nam: "?"
Hoa Cúc Đen: "Cái chuyện cậu kể có hot gì hơn so với chuyện của anh đâu."
Joke Nam: "…" Anh hai, không phải tui muốn thi kể chuyện giật gân, mà tui đang muốn tìm hội chị em tâm sự a a a a.
Kiều Khả Nam lập tức tập trung lại, dùng một tư thái mạnh mẽ dứt khoát gõ bàn phím, nói: "Nói chung ấy, bạn của em cùng người kia như vậy như vậy như vậy như vậy, sau đó còn …. theo người ta về nhà nữa."
Hoa Cúc Đen đối với năng lực kể chuyện kém cỏi của Kiều Khả Nam đã chẳng buồn phát biểu cảm tưởng ── ngày trước kể khổ chuyện Tô Phái đã xài chiêu này, một đống "như vậy như vậy", có quỷ mới biết cậu muốn nói gì?!
Y gửi qua một icon Onion móc mũi , hỏi: "Rồi sao?"
Kiều Khả Nam suy nghĩ một lúc: "Bạn của em xem người nọ là bạn tình, người nọ cũng xem bạn em là tình nhân." Nói nãy giờ, đây mới là vấn đề làm hắn xoắn xuýt. Mặc kệ có tình cảm hay không, thể xác và tâm hồn không đạt được cân đối, thế nào vẫn thầy buồn khổ. "Bạn em …. có hơi hụt hẫng, tuy rằng bạn tình lăn giường không cần tình cảm, nhưng đến mức một chút cảm tình cũng không có, tự nhiên thấy trống rỗng quá."
Hoa Cúc Đen: "Không thoải mái thì chia tay đi, bạn giường thôi mà, tìm người khác dễ ợt?"
Joke Nam: "Nhưng bạn em nói bắn pháo với người nọ là thoải mái nhất." Hắn không có người khác để so sánh, nhưng tìm một người lăn giường sung sướng hơn cả Lục Hành Chi …. Thứ lỗi hắn kiến thức nông cạn, thực sự không tưởng tượng được.
Hoa Cúc Đen nghe xong, bất ngờ hỏi: "Êu, thoải mái thế nào? Có thoải mái hơn Nhà Ma Thuật không?"
….. Hoan hô, anh đóan đúng rồi.
Chỉ là lời này, Kiều Khả Nam còn lâu mới nói.
Hắn không phải cố ý dấu Hoa Cúc Đen, Hoa Cúc Đen tuy bỉ nhất trong các thể loại bỉ, thú vui nhân sinh còn là ngồi lê đôi mách bát quái chuyện thiên hạ, nhưng phàm là chuyện Kiều Khả Nam đã không muốn nói, y cũng sẽ không hỏi, vạch ra giới hạn rõ ràng, đây là phép tôn trọng giữa những người bạn.
Kiều Khả Nam không phủ nhận, thật ra hắn có chút tâm tư muốn giấu diếm người kia.
Có lẽ đó là bản chất, mặc dù bây giờ đã bị ai kia áp quen, nhưng khí khái đàn ông vẫn nguyên vẹn mười mươi.
Hoa Cúc Đen: "Nếu như vậy, thì cứ coi nhau như dụng cụ trợ giúp đi, người kia xem bạn cậu là lỗ phịch, bạn cậu cũng coi hắn như dương v*t giả, đạo cao một thước ma cao một trượng, không phải sao?"
Lời khuyên của Hoa Cúc Đen tuy thô thiển nhưng gãi rất đúng chỗ ngứa. Kiều Khả Nam vừa nhìn, mặt trời chân lí chói qua tim: Thì ra còn có chiêu này a.
Ai cũng không thèm coi ai ra gì.
Hắn thở dài một hơi, có lẽ như vậy rất đúng ý Lục Hành Chi ha?
Ba ngày sau, Lục Hành Chi đi công tác trở về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!