Chương 11: Không cần si mê anh đâu

May mắn, Lục Hành Chi là người rõ ràng.

Sau khi bị cự tuyệt, anh không nói gì thêm, bọn họ trở lại quan hệ cấp trên – cấp dưới như vốn có, ở sở vụ cũng không mượn việc công trả thù riêng.

Lục Hành Chi trở lại phong thái nghiêm nghị thường ngày: nút thắt Double Winstor tỉ mỉ, khuy măng

- sét đẹp mắt trên tay áo, khuôn mặt nghiêm túc bình thản, không thể tin anh và cái người rù quyến, trên giường toàn phun lời dâm tục lúc XXOO hắn lại là một, quả nhiên là sếp, tu luôn đến cảnh giới thượng thừa rồi.

Tuy nhiên, dù bề ngoài có tỏ ra bình thường bao nhiêu, thì Kiều Khả Nam vẫn có cảm giác: Lục Hành Chi chưa bỏ cuộc đâu.

Hoặc cũng có thể, trong lòng hắn vẫn có chút ──  chờ mong.

Mày đang mong cái gì chớ? Kiều Khả Nam cười ngượng, xoay người, đúng lúc nhìn thấy Lục Hành Chi đứng ở quầy giải khát.

Anh rót một ly cà phê, liếc Kiều Khả Nam đang nhìn lén, tiếp tục bóc một hộp sữa, cho vào bắt đầu khuấy.

Lục Hành Chi bất cẩn để sữa dính trên đầu ngón tay, anh chẳng nghĩ ngợi liền đưa lên miệng, nhẹ nhàng liếm, đầu lưỡi ướt át linh hoạt đem ngón tay liếm đến sạch sẽ. Vừa làm, vừa chiu chiu bắn ánh mắt bóng bỏng về phía đối diện, bao hàm một phần lơ đãng một phần khiêu khích.

Rù quyến level max.

Kiều Khả Nam không tự chủ nuốt một ngụm nước miếng, không chớp mắt nhìn từ đầu đến cuối.

Lục Hành Chi thấy hầu kết người kia di chuyển, khóe miệng cong lên có vẻ rứt là đắc ý, bưng ly cà phê qua. "Cho cậu này."

"…. Cảm tạ." Kiều Khả Nam đưa tay nhận, sở thích của Lục luật sư là cà phê đen pha sữa, toàn thứ hắn không uống nổi.

Con ngươi Lục Hành Chi loe lóe, quay lại phòng làm việc. Lúc ngang qua hắn, còn cố ý dùng ngón tay ẩm ướt, như có như không chạm vào mu bàn tay Kiều Khả Nam, làm người hắn cứng đờ, dòng điện xẹt xẹt vừa tê tái vừa thơm ngọt chạy dọc sống lưng, thiếu chút nữa tê liệt luôn đại não.

Đình Đình một bên hóng chuyện ── đương nhiên không thấy được hành vi "dê xồm" của Lục Hành Chi. "Ù uôi, sếp Lục tốt với anh quá nha, còn giúp anh pha cà phê!"

Kiều Khả Nam lúng túng cười cười "Ờ.. Ờ". Nếu cái hành động quấy rối tình dục nơi công sở mà được khen "tốt." thì Lục Hành Chi quả đã phát huy nhuẫn nhuyễn trên người mình.

Hắn nhìn ly cà phê, nghĩ thầm, chắc Lục Hành Chi không hạ xuân dược ở trong đâu ha? Dở khóc dở cười nhấp một ngụm, chất lỏng ấm áp đắng ngắt thấm vào cổ họng, không phải gu của mình. Lần sau, hắn có nên đáp lễ anh bằng một bao đường không nhỉ?

Mặc dù thế, hắn vẫn từ từ nhâm nhi tách cà phê, uống đến không dư một giọt.

Từ chối lời đề nghị kết giao của Lục Hành Chi, hắn tự tin mình đã quyết định đúng, nhưng thân thể này, thỉnh thoảng vẫn cảm thấy … tiếc nuối.

Đối với hắn, anh là một cây kem Haagen Dazs, cái thứ kem đã mắc muốn chết còn liên tục tăng giá, mỗi lần ăn là một lần đau ví, nhưng vẫn không thể nhịn được, dù bị viêm màng túi vẫn không có cách nào quay về với Đỗ lão gia (Dù thực tế Đỗ lão gia cũng rất ngon….)

Lục Hành Chi có vẻ đã nhận ra "lực hấp dẫn" của mình với Kiều Khả Nam, nên mới có gan ở chỗ kia táy máy tay chân, xem hắn khi nào mới đầu hàng.

Đừng vội mừng …. Kiều Khả Nam cười khà khà, để xem, ngựa giống PK lạc đà, con nào sẽ phải xuống nước trước, hắn có tự tin, lạc đà hoàn toàn có cửa thắng.

Kiều Khả Nam là một trạch nam.

Trên mạng cũng có rất nhiều người "trạch" giống hắn: Những kẻ thích cắm mặt vào màn hình máy tính.

Hắn cũng có kha khá bạn tốt trên internet, nhưng nói đến tri kỷ, thì chỉ có một đóa hoa cúc, còn là hoa cúc đen.

Mấy năm nay hắn chưa từng có ý nghĩ sẽ gặp bạn trên mạng ngoài đời, nhưng Nam giờ không còn là Nam của ngày hôm qua nữa ── Kiều Khả Nam không tiếc hy sinh, quyết định một lần gặp mặt Hoa Cúc Đen!!!

Hai người hẹn nhau trước cửa tiệm cà phê, trong đầu hắn không ngừng tưởng tượng ngoại hình của Hoa Cúc, nhưng ngoài hình ảnh bông hoa cúc đen kịt, hắn thực sự không nghĩ ra cái gì. Hắn đợi một hồi, thẳng đến khi phía sau có người vỗ vỗ vai hắn: "Hey, Joke, phải cậu không?"

Giọng nói rất trong trẻo, rất có sức sống, Kiều Khả Nam quay người lại, liền trông thấy một thanh niên có vẻ ngoài vừa xinh đẹp vừa hiện đại đang nhìn hắn mỉm cười, không khỏi trợn to mắt: "Hoa cúc?"

"Bingo, chính là anh đây." Hoa cúc giả bộ đáng yêu nheo mắt liếc nhìn hắn, đưa tay làm tư thế "chào", thậm chí còn le lưỡi một cái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!