Chương 69: Nhật ký hóa mèo (3)

Cứ thế đầu óc tơ tưởng đi được nửa đường thì đột nhiên Phòng Linh Xu phát hiện phương hướng không đúng —— Chỗ này hình như là cửa khác của khu nhà mình.

"Kevin, đây đâu phải là đường tới thư viện đâu. Thư viện gần nhất ở trường Trung học trực thuộc Đại học Trường An."

"Sao có thể để em bị đói được?" Trâu Khải Văn quay đầu lại cười nói:

"Đương nhiên phải lấp đầy bụng cho em trước."

Anh đi bắt cá?

"Xin em, suy nghĩ theo cách con người một chút được không?" Kevin bất đắc dĩ:

"Tôi đi trộm đồ cho em. Đó, là siêu thị kia."

Anh giơ móng vuốt lên chỉ vào một cửa hàng ở phía trước mặt.

"Đừng lo, muốn ăn gì?" Kevin đắc ý:

"Quán ăn chắc chắn sẽ phớt lờ chúng ta, nhà bếp cũng không dễ lẻn vào, siêu thị là địa điểm gây án thuận lợi nhất."

Trâu Khải Văn lại đi trộm đồ vì mình!

Phòng Linh Xu cảm động muốn khóc.

"Bánh trung thu nhân trứng muối." Cậu rưng rưng nước mắt nói.

Đây là một siêu thị do tư nhân mở, ngày thường Phòng Linh Xu hay mua thuốc lá ở đây, Trâu Khải Văn cũng thường được lệnh xuống đây mua dầu mua muối. Chủ siêu thị là một đôi vợ chồng trung niên, hôm nay người trông cửa hàng là bác gái.

Trâu Khải Văn bảo Phòng Linh Xu trốn ở ngoài cửa, còn anh thì nghênh ngang chạy vào trong.

Bác gái biết chú mèo này, đây là

"mèo nhà cảnh sát Phòng", bác sĩ Trâu cũng thường xuyên bế nó sang tiệm thẩm mỹ thú cưng ở bên cạnh.

Bà kêu một tiếng với Trâu Khải Văn:

"Bánh Trung Thu à, sao mày lại ra ngoài một mình thế?"

Trâu Khải Văn mặc kệ bà, anh tập trung đi thẳng đến giá hàng thực phẩm không thiết yếu tìm bánh trung thu nhân trứng muối —— Tìm được rồi! Dạ dày của Phòng Linh Xu đúng là dạ dày tiện lợi, đây là bánh trung thu được đóng gói lẻ, chỉ năm tệ một cái.

Có điều bây giờ năm tệ Trâu Khải Văn cũng không có.

Anh nhảy lên một cái thật mạnh làm rơi một chiếc bánh trung thu, sau đó ngậm nó chạy về phía quầy thu ngân —— Tất cả hành động đều bị bà chủ nhìn thấy nhưng chỉ là một cái bánh trung thu giá rẻ nên bà không ngăn cản, ngược lại còn lấy điện thoại ra vừa cười vừa quay video.

"Sao lại buồn cười thế này? Bánh Trung Thu thích ăn bánh trung thu?" Bà buồn cười muốn chết.

Trâu Khải Văn thả bánh trung thu lên quầy thu ngân rồi kêu meo meo thật to.

Bác gái đưa mắt nhìn gói bánh trung thu rách tả tơi:

"Ô, cào rách cả túi rồi. Bánh Trung Thu à, cái này phải bắt bố của mày đền cho bác đấy!"

Kevin li3m li3m lên tay bà.

"Hửm? Ôi trời, trêu mày thôi, lấy đi lấy đi. Nào, nhìn vào ống kính một chút, meo meo!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!