Khi Phòng Chính Quân chạy tới bệnh viện thì Phòng Linh Xu đã qua cơn hôn mê —— Lúc ở trên tàu hỏa cậu nhận được tin La Hiểu Ninh bị thương nặng hơn nữa còn làm người khác bị thương thì quả thật cơn giận xộc lên não, một mặt thì tự trách còn một mặt thì bực tức không sao hiểu nổi.
Trong đầu đủ loại suy nghĩ vừa phẫn nộ vừa đau xót, rồi lại nghĩ tới chuyện trước khi bỏ trốn Lương Húc đã dặn đi dặn lại nhờ cậu chăm sóc La Hiểu Ninh, giờ thì đúng là đã phụ lòng hết tất cả. Muốn dùng La Hiểu Ninh để lay động Lương Húc cũng hoàn toàn không thể nữa rồi!
Cái tên La Hiểu Ninh ngu xuẩn này, Phùng Thúy Anh có là cái gì mà đáng để cậu ta chết chung?!
—— Đây đều là những lời nói ra do tức giận. Đương nhiên trong lòng Phòng Linh Xu hiểu rõ là do La Hiểu Ninh đã tuyệt vọng đến cùng cực chỉ muốn được chết, rồi lại cảm thấy Phùng Thúy Anh sẽ không bao giờ bị phán tử hình nên dứt khoát kết thúc bằng bạo lực.
Hận đến mức nghiến răng nghiến lợi và đau đến độ thấu tận tim gan.
Nếu mình đừng hỏi nhiều đến thế, nếu mình nói với La Hiểu Ninh những lời Lương Húc nhắn lại sớm một chút ——
Thì có lẽ thảm kịch đã không đến nỗi xảy ra.
Quả nhiên là nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống. Khi Phòng Linh Xu xem buổi biểu diễn trực tiếp của Romeo và Juliet ở Mỹ, lúc đó ngoại trừ thưởng thức nghệ thuật thì cậu cảm thấy người tu sĩ chẳng đáng tin cậy chút nào.
Ngày hôm nay chính bản thân cậu đóng vai một tu sĩ —— Thậm chí còn chẳng thèm mượn cớ bệnh dịch hạch. Một câu Sống cho thật tốt lẽ ra phải chuyển lời lại không thể chuyển, một câu Không ai nợ ai mà cá nhân cậu cảm thấy gây tổn thương quá mức.
Tình yêu đúng là con dao hai lưỡi, mọi người thường chỉ nghĩ đến việc có tình yêu trong tim và trân trọng giây phút hiện tại, nhưng luôn quên mất rằng một khi mất đi tình yêu thì cũng sẽ đón nhận nỗi đau long trời lở đất.
Sợ nhất là ân tình nửa đường cắt đứt.
(*)Trong Romeo và Juliet một yếu tố quan trọng gây ra bi kịch tình yêu giữa hai người là Romeo đã không nhận được bức thư từ cha xứ Friar Lawrence, người biết toàn bộ câu chuyện, rằng cái chết của Juliet là giả. Bức thư được gửi bởi anh trai của cha Lawrence, tu sĩ John.
Tu sĩ John và người bạn đồng hành bị đội tuần tra địa phương chặn lại vì nghi ngờ họ đã tiếp xúc với một gia đình bị bệnh dịch hạch.
Họ không được phép ra ngoài, John không thể gửi thư và cũng không tìm được người để chuyển lá thư bởi ai cũng sợ bệnh dịch.
(*)
"Ân tình nửa đường cắt đứt" () trích trong bài thơ Oán ca hành...
Cậu đứng im tại chỗ, cầm điện thoại một lúc lâu cũng không lên tiếng. Trâu Dung Trạch thấy sắc mặt của cậu không ổn bèn vội vàng xoay cậu đến trước mặt: Linh Xu.
Phòng Linh Xu không ngẩng đầu lên, cậu chui vào trong lòng Trâu Dung Trạch, vẻ mặt tối sầm lại bực bội đến mức chỉ có thể nói:
"Em hại chết cậu ấy rồi."
Trước mắt chỉ toàn là bóng đen bay loạn, một mùi vị kim loại từ cổ họng dần dần dâng lên trong khoang miệng cậu.
Phòng Linh Xu cợt nhả từ sáng đến tối, có lẽ chưa từng nghĩ sẽ có một ngày bản thân cũng tức đến mức hộc máu.
Tình hình đã đi đến bước tồi tệ nhất.
Cảnh sát Trường An đã gấp rút, khẩn trương chỉ mong mau mau bắt được La Quế Song để Lương Húc và La Hiểu Ninh dừng cương trước bờ vực —— Trong lòng mỗi người cảnh sát đều vô cùng giận dữ.
Trơ mắt mà nhìn một người bước lên con đường phạm tội, không có điều gì khiến họ cảm thấy thất bại hơn thế.
Chuyện tồi tệ hơn còn ở phía sau.
Phòng Linh Xu loạng choạng ngồi dậy trên giường, Phòng Chính Quân chưa kịp mở miệng thì bác sĩ ở bên cạnh đã lên tiếng trước:
"Hiện tại cậu ấy không thể tiếp tục làm việc, vết thương bị rạn nứt và tình trạng cơ thể cũng rất kém ——" rồi nhìn Phòng Linh Xu,
"Cần dặn dò gì thì cậu dặn dò kỹ càng sau đó tiêm thuốc an thần."
Bệnh viện Vũ Cảnh làm việc với Cục Công an quanh năm nên tự nhiên cách nói năng cũng không khách sáo, ông ta nói vậy còn Trâu Dung Trạch đứng bên cạnh nóng rần cả mặt —— Không cần Phòng Chính Quân trách cứ thì chính anh cũng cảm thấy hối hận, lẽ ra không nên chiều theo ý Linh Xu làm bừa, nhìn cậu nhảy nhót tung tăng thì cứ tưởng là không có vấn đề gì.
Phòng Linh Xu đưa mắt ngăn những lời rườm rà của bác sĩ lại rồi hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!