Chương 26: Cô gái trồng hoa trong nhà kính

Từ Khúc Giang tới Lâm Đồng, quãng đường đó Lương Húc quen thuộc đến độ không thể quen thuộc hơn.

Trong khoảng thời gian năm năm hắn đã đi khắp cả con đường này, đi đến thuộc lòng. Trên quãng đường này chỗ nào thì rẽ, chỗ nào xuất hiện cao ốc, chỗ nào sẽ có một gốc cổ thụ xiên xẹo, chỗ nào có thể xuống xe mua đồ ăn sáng hắn đều nhớ rõ.

Hắn chưa từng cố để tâm đ ến cảnh vật trên đường, chỉ là phong cảnh cứ rơi vào trong mắt hắn. Hắn thường mang theo sách ngồi xe công cộng —— Thỉnh thoảng cũng bắt tàu điện ngầm chỉ là tàu điện ngầm phải đổi tàu phiền phức.

Hầu hết thời gian hắn ngồi xe bus 307, một tuyến đi thẳng đến cuối, trên đường còn có thể ôn bài hoặc là ăn sáng, đánh một giấc.

Hắn mang điện thoại theo nghe nhạc suốt cả quãng đường giống như những thanh niên mới lớn, hắn cũng nghe Thôi Kiện, nghe Hai bàn tay trắng của ông. Bài hát này có một sự phù hợp khó giải thích với Tây Bắc nhưng lại không hoang vắng giống như Tây Bắc ở trước mắt.

Đa phần người nghe nhạc của ông là những thiếu niên không biết sầu lo nhưng Lương Húc cho rằng mình hiểu được Thôi Kiện.

Trong tai nghe Thôi Kiện dùng chất giọng khàn khàn tựa cát vàng hét lên

"Em yêu anh, hai bàn tay trắng".

(*)Thôi Kiện là ca sĩ kiêm nhạc sĩ người Trung Quốc, ông đã đi tiên phong trong làng nhạc rock Trung Quốc và được gọi là

"Cha đẻ của nhạc rock Trung Quốc".

Quãng đường cứ thế kết thúc trong điệu rock and roll lắc lư của hắn. Nhưng Lương Húc cũng không phải hai bàn tay trắng mà quả thật là túi lớn túi nhỏ, tay trái thì xách bánh ngọt còn tay phải thì cầm sách.

Bởi vì cao ráo đẹp trai cho nên trên người hắn nhiều đồ như thế cũng không có vẻ lỉnh kỉnh, chúng chỉ là chút tô điểm cho một chuyến đi ngắn.

Tài xế nhìn thấy hắn thì mỉm cười.

Mới đầu Lương Húc còn ngại ngùng và nghiêm túc nhưng sau đó ngồi lâu thì cũng cười lại với tài xế.

Xuống xe rồi đi thêm một đoạn ngắn chính là Bệnh viện Tần Đô.

Tần Đô ưa chuộng phong cách dân dã bản địa nên đã chuyển rất nhiều cây hòe cao to từ nơi khác đến, vốn cây hòe khó mà cao lớn nhưng một khi đã phát triển thì cành lá cực kỳ rậm rạp. Mùa hoa hòe nở kéo dài nên quanh năm suốt tháng Bệnh viện Tần Đô luôn thoang thoảng hương thơm của hoa hòe.

Dù là vào thời điểm không ra hoa thì trong từng khe tường, từng viên gạch của bệnh viện cũng đọng lại mùi hương nồng nàn của mùa hoa như thể đã bị hun quá lâu.

Vào tiết trời xuân và hạ trong vườn nở đầy hoa huệ khổng lồ và hoa thủy tiên vàng vô hại với bệnh nhân, người làm vườn luôn đi đi lại lại trên bãi cỏ để xua đuổi ong mật tránh cho những bệnh nhân đang tản bộ bị đốt phải.

(*)Hoa huệ khổng lồ:

Hoa thủy tiên vàng:

Lương Húc không phải người văn nhã nhưng hắn luôn cảm thấy Tần Đô có thể đổi tên gọi thành Bệnh viện Hoa Đô cũng được.

Khi đó phòng bệnh của La Hiểu Ninh còn ở tầng sáu, hắn xuyên qua vườn hoa lớn nhất đi vào một hành lang hình xoắn ốc rồi đi thang máy lên tầng sáu.

Lần đầu tiên đến đó vậy mà hắn lại có chút căng thẳng giống như giáo viên lần đầu lên lớp dạy học —— Vì để tăng thêm cái uy của một người thầy nên khi ở nhà hắn đã đổi sang một chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay.

Lương Phong bất ngờ nhìn đi nhìn lại hắn:

"Tiểu Húc à, con mặc thế thật sự rất đẹp trai."

Lương Húc không để ý tới ông ấy chỉ im lặng chạy đi, Lương Phong ở đằng sau chẳng hiểu ra sao rồi nghĩ thầm thằng nhóc này ăn diện lên không biết lại khiến bao nhiêu cô gái chen chân vào cửa đây.

Ông ấy nhìn gương mặt to béo của mình trong gương rồi nghiêm túc cạo râu —— Nhỡ đâu con dâu tương lai tập kích bất ngờ đến nhà thì mình thân làm cha không thể để con trai mất mặt được.

Sức sát thương của áo sơ mi trắng quả thật quá lớn, trên đường đi rất nhiều y tá nhìn Lương Húc rồi mím môi, có người thì dứt khoát bật cười:

"Tiểu Lương à, trông như minh tinh ấy."

Từ đầu tới cuối Lương Húc chỉ biết xấu hổ, bước vào phòng bệnh thì trái lại La Hiểu Ninh chẳng thể hiện sự khác thường gì với hắn, bởi vì trước giờ La Hiểu Ninh vẫn luôn nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!