Phòng Linh Xu quyết định nhận cuộc hẹn. Cậu báo cáo đơn giản với đội rồi sau khi suy đi nghĩ lại cậu lựa chọn không mang súng.
Trên đường đi cậu cứ suy nghĩ mãi đến cuộc nói chuyện đêm hôm trước.
"Em có thể không đi, cứ tìm một lý do mà từ chối cậu ta." Kevin khuyên can cậu:
"Thân thế của cậu ta thật sự rất khả nghi, chủ động hẹn em thì lại càng khả nghi hơn. Hoặc là em nên nói một tiếng với cha em."
"Em phải đi. Nếu cậu ta có ý đồ gì thật thì em không đi sẽ càng khiến cậu ta nghi ngờ. Còn về phía bố em đương nhiên em sẽ bàn với ông ấy." Phòng Linh Xu nói:
"Trước khi Lương Phong chuyển tới Trường An thì hộ tịch ở Chi Xuyên, thành phố Tần. Khi đó bố em là Đồn trưởng Đồn Công an Chi Xuyên."
Im lặng một lúc lâu, Kevin nói:
"Bất luận Lương Húc có phạm tội hay không thì Linh Xu, em cần nghĩ cho kỹ. Cha em đã hơn năm mươi tuổi, nếu bây giờ em vạch trần sự việc thì có thể sẽ khiến ông ấy phải chịu kỷ luật nghiêm khắc."
"Làm trái quy định thì phải gánh chịu hậu quả của việc làm trái quy định. Hiện tại em đang thảo luận với anh những chuyện này cũng là làm trái quy định, em đã chuẩn bị tâm lý để bị kỷ luật rồi."
Phòng Linh Xu không muốn nói nhiều về mấy thứ này, cậu chuyển hướng câu chuyện:
"Nếu như chúng ta đoán không sai thì suy nghĩ của cảnh sát Quan Trung trong mười lăm năm nay đã có thể hiểu được. Điều này giải thích vì sao họ lại chắc chắn hung thủ của vụ án Kim Xuyên là một người như thế."
Bởi vì trên đời này vẫn còn nhân chứng mục kích sống sót.
Kevin biết có khuyên cũng vô dụng nên chỉ dặn dò cậu:
"Nội dung bài giảng đầu tiên tôi giảng cho em còn nhớ chứ?"
"Công tắc ý thức của hung thủ đúng không?"
"Đúng. Hành vi của Lương Húc rất chuẩn mực nhưng thủ pháp gây án của vụ án Khúc Giang lại tàn nhẫn và thành thạo. Nếu như cậu ta thực sự là hung thủ vậy thì rất có khả năng cậu ta sẽ có khuynh hướng nhân cách phân liệt."
"Ý anh muốn nói công tắc của cậu ta…là băng tang."
"Phải. Nếu như ngày mai cậu ta đi gặp em mà không đeo vật tưởng niệm thì mong em giữ khoảng cách với cậu ta, cũng sẵn sàng chế ngự cậu ta bất cứ lúc nào."
Suy nghĩ một lúc Kevin bổ sung thêm:
"Hai người hẹn ở thư viện, tuy mật độ người ở đó không cao nhưng đa số nhân viên ở đây thiếu khả năng chiến đấu, em nên liên hệ với cảnh sát thực hiện tốt biện pháp an toàn để bảo vệ người vô tội. Phòng ngừa Lương sẽ bắt họ làm con tin."
"Chuyện đó em biết. Chỉ là hiện giờ ngoài mặt Lương Húc đã tạm thời thoát khỏi diện tình nghi nên không có lý do thích hợp để điều động cảnh sát." Phòng Linh Xu suy đi nghĩ lại:
"Anh yên tâm. Tuy cậu ta cao to nhưng không đánh lại được em đâu."
Kevin nở nụ cười bất đắc dĩ:
"Tự tin là tốt nhưng không được tự tin thái quá. Tôi tin em có thể bảo vệ được bản thân, tôi chỉ hy vọng em chú ý sự an toàn của người dân."
Em sẽ chú ý.
Sự thật chứng minh họ lo xa quá rồi.
Khi Phòng Linh Xu chạy đến nơi thì do căng thẳng nên trên người cậu không khỏi có vẻ dữ tợn. Không thấy bóng dáng của Lương Húc ở trong quán bởi vậy Phòng Linh Xu gọi điện thoại, lúc này mới nhìn thấy vị trí của hắn.
Vào khoảnh khắc trông thấy Lương Húc ấy toàn thân Phòng Linh Xu đều thả lỏng trở lại.
Lương Húc vẫn đeo băng tang như cũ.
Hắn ngồi ở một góc ngoài trời, xung quanh không có người nên hiển nhiên cũng không thích hợp để tiện tay bắt ai đó làm con tin. Đây là vị trí mà nhóm thanh niên văn nghệ thích lựa chọn, ánh sáng vừa đủ, dễ tạo dáng chụp ảnh, nói chuyện cũng sẽ không làm phiền người khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!