5.
Sau khi hạ triều trở về, việc đầu tiên Quý Thừa Nam phải làm là cùng Cao Như Nguyệt ra ngoài dạo chơi giải sầu.
Bao lớn bao nhỏ treo khắp người hắn.
Dù trong lòng uất ức, nhưng hắn lại không có tư cách bộc lộ chút nào ra ngoài mặt.
Một đứa trẻ con vừa gặm hồ lô đường vừa cười khanh khách chạy đến, bất ngờ va phải người Quý Thừa Nam, xi rô ngọt ngào dính lem sang váy của Cao Như Nguyệt.
Có lẽ phản ứng theo bản năng, Quý Thừa Nam buông vội đồ trên tay, kịp thời đỡ lấy đứa trẻ suýt ngã nhào.
Không sao chứ?
Hắn vỗ nhẹ lên đầu đứa bé, cười hiền từ như một người cha mẫu mực.
Hắn chẳng hề để ý gương mặt Cao Như Nguyệt bên cạnh đã tối sầm lại.
"Đúng là đồ không mắt! Con nít nhà ai mà vô giáo dưỡng đến thế!"
Cao Như Nguyệt ghim ánh mắt vào vết bẩn trên váy, giọng chát chúa.
"Ngươi có biết bộ y phục tằm thiên này của ta, đủ đổi bao nhiêu que hồ lô không?"
Rồi nàng quay phắt sang quát lớn:
"Còn ngươi nữa, Quý Thừa Nam!"
"Vì một đứa nhãi ranh mà dám ném xuống đất cây trâm Bảo Ngọc Trai ta vừa mua?"
Cao Như Nguyệt giận dữ giơ chân đá ngã đứa bé, định gọi người bắt lấy, dạy dỗ cho một trận nhớ đời.
Quý Thừa Nam vội vã lên tiếng cầu xin, nói trẻ con chưa hiểu chuyện, chỉ vì bước chân vội vàng nên mới xảy ra va chạm, mong nàng nể mặt bỏ qua.
"Ngươi là ai mà dám dạy ta phải làm gì, hả Quý Thừa Nam?"
Cao Như Nguyệt xuất thân tướng môn, vốn chẳng phải dạng tiểu thư đoan trang nhã nhặn.
Gặp chuyện trái ý là sẵn sàng giở tính nóng nảy.
Hôm nay bị đứa trẻ khiến mình mất mặt, nàng chẳng nể nang gì nữa mà giữa chốn đông người trên phố lớn kinh thành, vạch trần thân phận của hắn:
"Ngươi vào phủ Tướng quân làm rể, chẳng qua chỉ là một tên đàn ông sưởi giường cho bản tiểu thư mà thôi! Đừng tưởng hạ nhân gọi ngươi là 'công tử', thì ngươi thực sự là chủ tử!"
Người đi đường bu lại xem mỗi lúc một đông.
Quý Thừa Nam đứng giữa vòng vây, gương mặt cứng đờ, ánh mắt lấp ló chút xấu hổ lẫn nhục nhã.
"Ta ghét trẻ con. Cả đời này, ta cũng không muốn sinh con! 📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép! 📜 Follow Fanpage"Họa Âm Ký
"để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^ Ngươi nên sớm từ bỏ giấc mộng đó đi!"
Chính nàng ta cũng chẳng ngờ, mắng xong câu đó thì được chưa đầy hai tháng sau... thân thể đột nhiên mệt mỏi uể oải, ăn không ngon, ngủ chẳng yên.
Người vốn nhanh nhẹn linh hoạt nay lại thấy nặng nề lạ thường.
Mời đại phu đến xem, mới hay: nàng đã mang thai hơn một tháng.
Không chút do dự, Cao Như Nguyệt liền uống thuốc phá thai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!