2.
Vừa mở mắt, da thịt ta chạm phải lớp vải thô ráp đầy gai nhọn.
Ta bị vứt nơi góc tối của con hẻm, bóng tối phủ kín.
Tên hắc lão đại độc nhãn gỡ miếng vải đen che mắt ta, khoanh tay cười nhạt, điệu bộ chẳng khác gì cơn giông trước giờ đổ ập.
Ta dốc sức lật người, cả thân bị trói trong bao bố lăn thẳng xuống vũng bùn trộn lẫn phân thối hôi tanh.
Kèm theo đó là một tiếng Ôi chao! đầy tiếc rẻ.
Trên mặt hắn hiện rõ nét ghê tởm và bực bội.
Tên này sợ bẩn vô cùng.
Ở kiếp trước, trước khi giở trò đồi bại với ta, hắn còn bắt ta rửa mặt bằng nước trong hồ ngựa để đỡ chướng mắt.
Giờ đây, thân ta lấm lem, dòi bọ bò khắp, nhơ nhớp đến mức chỉ cần liếc qua, hắn đã suýt nôn ra bữa ăn hôm trước, đành hậm hực kéo lại thắt lưng.
"Mà lão đại, việc quý nhân dặn đâu thể không làm, đúng không?"
Ba tên đàn em khác cũng bị mùi xú uế xộc lên khiến phải bịt mũi lùi lại.
Chỉ có người thanh niên tuấn tú đứng nơi đầu ngõ, ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn yên lặng dừng trên người ta, không xê dịch một phân.
Thằng què, lại đây!
Tên độc nhãn gọi:
"Phu quân ả này là quan đấy, giờ tiện nghi cho ngươi rồi."
"Chơi xong thì trói lại, đem bán vào Hẻm Yên Nhi. Bạc thu được chia đôi, ngươi năm ta năm."
Thanh niên tuấn tú đó bước tới, chân hơi khập khiễng.
Tên hắc lão đại nhếch mép, vẫy tay ra hiệu cho bọn còn lại rút khỏi con hẻm.
Ta ngẩng lên nhìn người thanh niên kia, khuôn mặt điềm tĩnh đến mức gần như vô cảm, nhưng ánh mắt lại vô cùng yên lặng.
Ta không hề sợ hãi.
Bởi ta biết, hắn là người tốt.
Kiếp trước, ta c.h.ế. c tại Hẻm Yên Nhi. Xác không nguyên vẹn, y phục rách nát, bị ném vào bãi tha ma.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage Họa Âm Ký để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Linh hồn ta không siêu thoát, lơ lửng suốt thời gian dài.
Chính ta đã chứng kiến hắn vác t.h. i t.h. ể ta từ nơi hôi thối ấy đi ra, nhẹ nhàng lau sạch m.á. u khô trên mặt, thay cho ta bộ y phục tang trắng sạch sẽ.
Hắn rơi lệ, mắt đỏ hoe, tự tay chôn ta vào mảnh đất mềm ẩm ấm áp.
Lúc đầu ta không hiểu.
Cho đến khi hắn rút từ trong n.g.ự. c ra một nửa ngọc quyết, lặng lẽ ghép vào chiếc ngọc ta từng đeo từ nhỏ, rồi chôn sâu xuống lòng đất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!