Edit: Châu
Buổi tối tắm rửa xong, Thôi thị khoác một cái áo lụa mỏng ngồi bên bàn trang điểm, hai người tỳ nữ hồi môn hầu hạ bà hong khô tóc.
Mấy năm nay vương phủ có thêm không ít tỳ nữ vú già, chỉ là Thôi thị đã quen những người mình mang theo từ đầu hầu hạ bên người.
Bà mở hộp trang điểm bằng bạc có khắc hình chim anh vũ và hoa sen trên bàn, thấm một chút phấn trắng hương sen lên người.
A Thường cầm phong thư đi tới, cao hứng nói: "Nương tử, mau nhìn xem, người nhà ở Trường An gởi thư đến."
Thôi thị buông hộp phấn, nhận lấy thư xem.
Càng về cuối, vẻ mặt bà càng ngưng trọng.
A Thường quỳ sau lưng bà, chải tóc cho bà bằng cây lược bạc, thuận miệng hỏi: "Trong thơ nói gì thế ạ?"
Thôi thị gấp sách lại: "Huynh trưởng sắp phải đến Chiết Tây nhậm chức Tiết độ sứ, lễ mừng thọ lão phu nhân sắp tới sẽ phải làm long trọng."
Đương thời mặc dù có hầu hết các viên quan đều được điều ra chống đỡ nơi phiên trấn đúng nghĩa, nhưng cũng có những người được điều đi cai trị những vùng "Thuận địa", thí dụ vùng Giang Nam kinh tế phát triển nhất nhì.
Nhiều vị đi nhậm chức tiết độ sứ ở những vùng thuận địa, bốn năm sau mãn nhiệm thì quay về đề bạt vào chức vị cao hơn trong triều.
Huynh trưởng của Thôi thị là Thôi Thực vốn là hộ bộ thị lang, lần này cũng coi như là lên chức, tiền đồ rộng mở.
"Thôi công vậy là chuyện vui, sao nương tử lại như mất hứng thế?" A Thường nhìn Thôi thị qua gương đồng, nghi ngờ hỏi.
Thôi thị đem thư đặt ở trên bàn trang điểm, cho tất cả tỳ nữ trong phong lui ra hết, mới nói với A Thường: "Trong thư huynh trưởng có nhắc sức khỏe của Tứ lang Lý gia dường như không được tốt, mấy năm nay hiếm khi nào lộ mặt, một mình ở biệt trang Ly Sơn dưỡng bệnh."
A Thường bỗng dừng tay: "Vậy… Vậy tiểu nương tử gả cho cậu ta sẽ không có vấn đề gì chứ ạ? Nô tỳ nhớ Đại lang và Nhị lang Lý gia đều làm quan trong triều, sao cậu ta chẳng có chút công danh nào?"
Thôi thị lắc đầu: "Hai vị lang quân ấy có mẹ đẻ là Quách thị, xuất thân vô cùng hiển hách, Quách gia tất nhiên sẽ sắp xếp thay bọn họ.
Mẹ của Lý Tứ lang chỉ là mẹ kế, thân phận chẳng bằng nguyên phối phu nhân, cậu ta lại yếu ớt nhiều bệnh, sao có thể có công danh?"
"Thế chẳng phải sẽ thiệt thòi cho tiểu nương tử của chúng ta sao." A Thường nhíu mày, đè thấp giọng, "Ai ai cũng nói Lý gia hiển hách, không ngờ lại có một người kém cỏi như vậy.
Sớm biết thế, chẳng thà để tiểu nương tử đi cùng Ngu Bắc Huyền kia cho rồi."
Thôi thị nhìn bà vú, đứng dậy từ mặt đất: "Vú chỉ giận nên mới nói thế thôi.
Ngu Bắc Huyền là hạng có mưu đồ, nếu Chiêu Chiêu ở bên y thì liệu có sống tốt được không? Hiện thế cục trong triều đang không ngừng thay đổi, người người đều muốn bo bo giữ mình.
Ta lại thấy có công danh hay không cũng chẳng quan trọng bằng gia thế, nhân phẩm."
A Thường đỡ Thôi thị lên giường, buông màn: "Vậy cũng phải.
Lý gia như gốc đại thụ, trong triều thay đổi thế nào cũng không dễ đổ.
Chẳng phải sắp đến ngày mừng thọ lão phu nhân sao? Không bằng chúng ta quay về Trường An một chuyến.
Nếu Lý gia cố ý lừa gạt thì ta từ chối việc cưới gả luôn cũng được."
Thôi thị trầm giọng nói: "Việc này để ta suy nghĩ lại đã.
Phía Liễu thị có an phận không?"
"Phận như thị ta, sao dám làm càn ạ? Ngày nào cũng cùng tiểu nương tử kia thêu thùa may vá.
Có điều mấy hôm Đại vương ở bên kia cũng không nghỉ ở chỗ thị, chỉ qua đó thăm tiểu lang quân hai lần, còn đâu đều ngủ tại thư phòng ạ." A Thường cẩn thận quan sát vẻ mặt của Thôi thị .
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!