Chương 7: (Vô Đề)

Lý gia đại tẩu từ sau khi chồng chết, liền mất hết ý chí, nếu không có khối thịt trong bụng chống đỡ lên, đã sớm tự sát đi theo chồng.

Lý gia đại thái thái gắng gượng chống một hơi, làm hco người ta hầu hạ đại con dâu thật tốt, muốn ăn gì ăn đó, thịt cá đầy đủ cho tới lúc sinh nở, ngày sinh nở Lý gia phái người đi đón Lý Quý Dương trở về, hiện tại Lý gia chỉ còn lại Lý Quý Dương mới mười bốn tuổi, là độc đinh duy nhất Lý gia!

Lý Quý Dương vừa đi vào cửa, bên kia con của lão đại sinh ra, Lý gia phu nhân cố gắng mang theo bệnh thể trấn thủ, cuối cùng vẫn không lưu lại được mạng của con dâu, chỉ lưu lại một bé trai thật khỏe mạnh cho Lý gia.

Bởi vì nhi đồng nuôi thật tốt quá, cho nên khó sinh!

Lý gia phu nhân thật vất vả nhẹ nhàng thở ra, nhưng có lẽ là thật thả lỏng, bà cũng trực tiếp nằm xuống!

Cả một Lý gia lớn như vậy, chỉ còn lại một nhi đồng hơn mười hai tuổi là Lý Quý Dương cùng một đứa trẻ mới sinh ra còn đang uống sữa!

May mắn Lý gia không có trực hệ, không sợ có người tranh gia sản.

Cùng ngày ban đêm, rất nhiều nô bộc Lý gia đều thật không yên, bọn hắn không chạy là vì Đại Tần có danh pháp trị sâm nghiêm, chạy sẽ bị bắt, khi đó chờ đợi bọn họ chính là một cái "chết".

Huống chi ở thế đạo hiện tại, mạng của nô bộc còn chưa trọng yếu bằng mạng của một con trâu.

Ban đêm không trung đầy sao, một vầng trăng cúp trên bầu trời, một viên ngôi sao sáng ngời nhanh chóng xẹt qua trên không trung.

Rất nhiều người đều nhìn thấy được cảnh sắc này..

Bọn hắn bắt đầu sôi nổi suy tính kháp diễn..

Ngày hôm sau Lý Kế Dương liền tỉnh, đại thái thái, cũng chính là lão phụ nhân, cao hứng.

- Nói cách khác ta không phải do nàng sinh ra?

Lý Kế Dương bắt lấy điểm này.

- Mặc dù đại thái thái không phải là a mẫu của ngài, nhưng lại là mẹ cả của ngài, ngài cần kính nàng làm mẫu.

Quản gia cung kính trả lời.

Nhưng Lý Kế Dương nghe rõ, người phái người ra ngoài tìm hắn, cũng không phải thật sự tốt với hắn!

Kỳ thật hắn biết, chính mình căn bản không phải là Lý Kế Dương!

- Ngươi đi ra ngoài trước đi!

Hiện tại trong lòng Lý Kế Dương rất loạn:

- Không có lệnh của ta, đều không cho ai tiến vào.

- Dạ.

Quản gia cung kính lui ra ngoài.

Lý Kế Dương nhắm mắt lại, tinh thần thể đi vào hệ thống.

- Tôi tới Tần triều, có thể làm gì?

Lý Kế Dương nổi giận đùng đùng rống:

- Làm gì a? Anh nói đi!

- Trước mắt ngài vẫn là người thay mặt bạch sắc, cũng không có tư cách hỏi vấn đề.

Thanh âm máy móc không có chút cảm xúc trả lời hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!