- Dạ!
Hai thiếu niên cũng thật nhiệt tình, nâng lên rời đi.
Lý Quý Dương còn đang nói chuyện cho a Đại a Nhị nghỉ ngơi, Lý Trung biết được liền phất tay:
- Nếu thiếu gia đều nói như vậy, hai ngươi trở về đi dưỡng thương, khi nào miệng vết thương trên tay lành lại thì lại xuống ruộng lần nữa.
- Dạ!
Hai huynh đệ cũng không thể không rời đi, đành quay đầu đi trở về, nghĩ chờ quản gia đi rồi lại đến tìm thiếu gia, hỏi thăm thạch ma có thể làm gì.
Lý Trung chắp tay nói:
- Thiếu gia, lão nô muốn cho người khiêng nước đi trong ruộng.
- Khô hạn sao?
Lý Quý Dương lập tức nghĩ tới điểm này.
Vẻ mặt Lý Trung hơi quẫn:
- Thiếu gia, lão nô là cho người khiêng nước ra ruộng cho đám người hầu giải khát.
Lý Quý Dương:
- ..
Lý Trung dẫn theo người mang nước sôi để nguội khiêng ra ruộng, mà Lý Quý Dương bắt đầu kêu:
- Thuần Nhã! Thuần Nhã!
- Thiếu gia!
Thuần Nhã liền xuất hiện trước mặt hắn.
- Cho người nấu một nồi canh thịt, làm chút đôn bính để mọi người ăn một chút, hôm nay giẫy cỏ đều mệt nhọc, thiếu gia thưởng cho mọi người!
Lý Quý Dương nhìn thấy cũng đã giữa trưa, có thể ăn bữa cơm, còn có thể nghỉ một chút.
- Dạ!
Thuần Nhã liền đi an bài.
Hiện tại nàng đại biểu cho thiếu gia, chủ nhân Lý gia trang, nói chuyện vẫn có người tin, vả lại Lý Quý Dương còn khiêng thạch ma để ngay bên ngoài nhà bếp.
Lý Quý Dương lắp đặt xong, đẩy vài cái, quả nhiên dùng tốt.
Nhắc tới thạch ma, vẫn là lúc bọn họ đi khảo cổ từng gặp qua trong nhà dân bản xứ, nghe nói thạch ma kia được truyền xuống từ thời Minh triều, chờ sau lại phát hiện, thạch ma kia ít nhất là Tống triều!
Mà thôn xóm kia thời gian lập thôn có thể suy tính tới Đường triều, ở nơi đó bọn họ đã phát hiện một cổ mộ thời kỳ Tùy Đường.
Về sau bọn họ gặp qua nhiều thôn có thạch ma, thạch ma chủ yếu đều giống nhau.
Năm đó Lý Quý Dương còn đặc biệt viết một thiên luận văn về vật này đâu!
Trang bị xong thạch ma, cũng tới giờ dùng cơm, đây là bữa cơm trưa thứ hai, Lý Quý Dương khó được không trốn vào không gian lấy hoa quả làm cơm ăn, mà là ăn được cơm trưa chân chính.
Tuy rằng cũng chỉ là canh thịt xứng bánh bột ngô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!