Chương 4: (Vô Đề)

- Không được nhúc nhích!

Những lời này, quen tai.

Đám người tới trước lập tức khẩn trương lên, chậm rãi tiến về hướng Lý Kế Dương, đồng thời đề phòng nhóm người đuổi theo phía sau.

- Các anh là ai?

Dẫn đầu vừa nhìn là một sĩ quan cao cấp, trên vai thật nhiều ngôi sao nhỏ.

Nhóm người tới trước không lên tiếng, bổ nhào về hướng Lý Kế Dương, Lý Kế Dương phản xạ có điều kiện, ôm đồ vật trong ngực liền lui về phía sau, kết quả trực tiếp rớt xuống thiên hố!

Toàn bộ mọi người trợn tròn mắt!

- A!

Thanh âm quanh quẩn bên tai, người, đã không thấy.

Hai đám người như phát điên nhào vào bên cạnh thiên hố xem xét bên dưới, kết quả chỉ thấy bên dưới nổi lên một trận quang mang chói mắt, theo tiếng nổ mạnh kịch liệt ngày càng gần, những người này bật lui lại, trên thiên hố nổ mạnh nổi lên một ma cô vân.

Tập 1: Tần triều hoan nghênh ngài

Ở vùng xung quanh thành Hàm Dương có một địa phương có hình chữ quyết (), bốn phía vòng quanh núi, mở một cái lỗ hổng, trong sơn cốc chỉ có một lối đi thông ra bên ngoài, ngọn núi có một mảng lớn đất vườn, cùng với một Lý gia trang.

Bởi vì Tần pháp nghiêm khắc nặng nề, đã thực hiện chế độ trồng thì trồng một loại giống cây, cho nên một mảnh này chỉ thuộc một gia đình, Lý gia.

Đang ở đầu mùa xuân, nữ nhân trong Lý gia đang sinh con, người hầu tới tới lui lui bưng từng chậu nước ấm đi vào, đổi ra từng chậu chậu máu loãng.

Bởi vì nữ nhân Lý gia, khó sinh.

Nguyên nhân rất đơn giản, nam đinh của Lý gia, lại bất hạnh bỏ mình!

Bên cạnh cửa lớn Lý gia trang đi ra hai người hầu, vác theo túi, bước nhanh rời đi Lý gia trang, đi suốt ba ngày mới tới một thôn nhỏ.

Sau khi hai người vào trong thôn, đi tới một căn nhà khá lớn, gõ cửa, người mở cửa chứng kiến bọn hắn còn ngây ngốc trong chốc lát!

- Các ngươi làm sao lại tới đây?

Đối phương rất kinh ngạc, lúc này cũng không phải thời gian thu lương thực a!

- Không đến không được!

Hai người cũng đau đầu nhức óc:

- Nữ chủ nhân hạ lệnh mang ngũ thiếu gia trở về.

- Gì?

Người nọ rất là giật mình:

- Ngũ thiếu gia đã chết mười năm, chẳng lẽ còn muốn mang hài cốt về sao?

- Chúng ta luôn chưa nói ngũ thiếu gia đã chết, nói ngũ thiếu gia ra ngoài đi học, hàng năm mới có thể lấy chút đồ vật mang tới đây đó thôi! Hiện tại nữ chủ nhân tìm chúng tôi cần ngũ thiếu gia, ngươi bảo chúng tôi làm sao bây giờ?

Hai người cũng rất tức giận.

Vốn ngũ thiếu gia đã chết mười năm, bọn hắn còn nghĩ đợi ngao chết nữ chủ nhân, thiếu gia kế thừa gia sản, ai còn nhớ rõ ngũ thiếu gia?

Đến lúc đó giả câm vờ điếc, không tiếp tục muốn thêm cái gì, cứ như vậy hồ lộng qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!