Lý Quý Dương:
- ..
Hiện tại chăn heo không giống như thời đại của hắn, mấy tháng liền xuất chuồng, nơi này nuôi sống heo bởi vì không muốn lãng phí lương thực ngay cả cám cũng tinh tế tính toán đút cho ăn, trong ngày thường đã tán nuôi thói quen, căn bản không trường thịt, đều là gầy gò, thịt béo còn mắc hơn là thịt sườn!
Hơn nữa heo là hai năm xuất chuồng, thậm chí còn có ba năm, cũng không khả năng một năm liền xuất chuồng!
Dầu trơn lại càng sang quý, lời nói không dễ nghe ở thời đại của hắn lô cam thạch thì phí tiền, mà thời đại này lô cam thạch tính cái gì? Heo mỡ lá mới là thật sự!
Thứ này thật mắc đâu!
- Ta cũng có thể cung cấp heo mỡ lá.
Lý Quý Dương nói:
- Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Trong không gian quả thật là heo mỡ lá muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, hơn nữa chất lượng tốt, tuyệt đối già trẻ không gạt!
- Vậy cũng không thể là ngươi cung cấp!
Cam Lỗi cự tuyệt:
- Cây to đón gió, không phải tự ngươi nói sao!
Lý Quý Dương:
- ..
Ngao chế thành công cao xoa trị tổn thương do giá rét, bắt đầu dùng thuốc thí nghiệm, đồng thời Lý Quý Dương cũng nói với Thái Trạch cùng Hạ Vô Thả.
- Cam tiên sinh nói rất đúng.
Thái Trạch nghe xong thật ủng hộ Cam Lỗi.
- Hiện giờ trong triều thực quyền phái cũng có Lữ tướng bang, hắn tham dự cũng vừa lúc, cũng miễn cho hai chúng ta lập công nhiều lắm bị người đố kỵ.
Năm đó hắn không phải bị Phạm sư liên lụy đó sao?
Có một chút, nhưng không tới mức làm cho hắn phải lùi bước, chủ yếu là bên thực quyền phái phòng bị hắn, hắn không phải người Tần, nếu hắn xuất thân là Tần quốc cho dù hắn được Phạm sư tiến cử thì thế nào? Khẳng định không ai dám làm gì hắn!
Điểm này Lý Quý Dương mạnh hơn hắn!
Nhưng Lý Quý Dương quá nhỏ, hắn cũng sợ Lữ Bất Vi nổi điên, làm cho Lý Quý Dương không được an ổn, quốc chủ là hạng người gì hai năm qua hắn xem như hiểu rõ rồi.
So sánh với ông nội của hắn Chiêu Tương Vương anh minh uy phong, hắn càng cứng nhắc, đối với đạo làm vua chấp hành đặc biệt nghiêm khắc, nhưng đồng thời cũng đánh mất phong độ cùng khí độ của một vị vua.
Chỉ có thể nói hắn gìn giữ thì còn được, nhưng muốn khai phá phát triển thì Thái Trạch không dám trông cậy vào.
- Nếu ngài cũng đồng ý, vậy heo mỡ lá để cho hắn cung cấp là được.
Lý Quý Dương nói.
- Heo mỡ lá tốt nhất vẫn là chính chúng ta làm.
Thái Trạch lại nói khác:
- Nuôi sống heo kỳ thật đều là bình dân, chúng ta thu mua heo của bọn họ, hoặc là chỉ cần mỡ lá là được, còn lại vẫn lưu cho bọn hắn, lợi dân. Làm cho Lữ tướng bang đi tìm lô cam thạch, bổn quân rèn luyện, phân công hợp tác, chỉ nói mỡ lá yêu cầu cao, giao cho ngươi tự mình trấn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!