Chương 20: (Vô Đề)

Lý Quý Dương nghe lời làm theo, nhìn nhìn:

- Để ở chỗ này có thể chứ?

- Không được!

Thanh âm máy móc một ngụm từ chối:

- Không được đem không gian hệ thống xem thành kho hàng, anh bây giờ còn không có kho hàng đâu!

- Vậy bao lâu mới có được kho hàng a?

Lý Quý Dương không muốn dọn tới dọn lui.

- Nếu anh có thể làm thành khoản giao dịch này, có thể có được mười ô kho hàng.

Thanh âm máy móc lạnh băng nói:

- Nếu là giao dịch màu trắng bình thường, chỉ có thể có một ô kho hàng!

Màu vàng là giao dịch không có hạn chế cao thấp, mới có thể một lần đạt được mười!

- Được rồi.

Lý Quý Dương mang theo cành liễu đi ra hệ thống, tiến vào không gian, đem cành liễu bỏ vào trong nhà tranh, ra cửa nhìn thấy thật nhiều cây ăn quả, nhìn sai trái trĩu quả, hương thơm ngào ngạt!

Lý Quý Dương hít sâu một hơi, quả nhiên là trồng xong đi ra ngoài sau đó lại đi vào, liền chín hết a!

Nhanh chóng hái một quả táo, rửa cũng chưa rửa liền cắn một cái, giòn, ngọt, ăn ngon! Ăn xong rồi mới lau miệng đi ra không gian, bên ngoài quả nhiên im ắng, đi ra phòng ngoài nhìn, bồn tắm đã bị dọn đi rồi, mặt đất thu thập sạch sẽ, Thuần Nhã ngồi nơi cửa.

Lý Quý Dương đi xem nhi đồng, lúc này tiểu tử kia mới tỉnh, uống sữa xong, thay đổi tã, nhìn thật trắng trẻo xinh xắn, Lan nãi mẫu đang may quầ. n lót cho hắn, là loại quầ. n lót cũng không lộ đường may, nghe nói sợ đường may làm bị thương da thịt của nhi đồng.

- Thiếu gia.

Nhìn thấy Lý Quý Dương, Lan nãi mẫu liền buông công việc trong tay xuống.

- Ngươi tiếp tục, ta nhìn xem nhi đồng, nếu đồ vật không đủ, phải đi tìm quản gia.

Lý Quý Dương mơ hồ tính qua của cải của Lý gia trang, không sai, thật dày, nhưng cần nuôi sống không ít người.

- Dạ!

Lan nãi mẫu lĩnh mệnh, tiếp tục làm đồ vật cho tiểu thiếu gia.

Lý Quý Dương sờ sờ bàn tay nhỏ bé của tiểu tử kia, tiểu tử kia lại có thể biết nắm chặt tay hắn!

Tốt xấu người ta mới là người thừa kế chân chính của Lý gia, mình từ ngoài đến tạm thời chỉ xem như ở nhờ.

Cùng nhi đồng chơi trong chốc lát, Lý Quý Dương cảm giác hệ thống gọi mình.

Hắn tỉnh bơ đem tiểu anh nhi giao cho Lan nãi mẫu dỗ ngủ, mình quay về phòng, trước khi đóng cửa căn dặn Thuần Nhã canh gác, không cho người tiến vào.

- Làm sao vậy?

Lý Quý Dương đi vào, liền chứng kiến nơi màn hình lóe lên tin tức màu đỏ, có người chủ động liên hệ hắn, hơn nữa thân phận của đối phương rất cao, bộ dáng thật gấp gáp.

- Ấn vào cái nút màu đỏ, có thể liên thông với người mua, cành liễu của anh mới có thể bán đi.

Tuy thanh âm máy móc vẫn không có cảm tình, nhưng Lý Quý Dương cảm giác hắn giống như thật kích động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!