Chương 14: (Vô Đề)

Lúc chạng vạng, bắt đầu đưa tang, người cổ đại đưa tang cũng đợi khi mặt trời xuống núi, phần mộ được xây dựng trên núi phía tây, là một phần mộ thật lớn, bốn phía trồng đầy tùng bách.

Lý Quý Dương là con nối dõi duy nhất còn lại, đương nhiên cần đi đưa tang.

Vào lúc này còn chưa chú ý nhiều như vậy, chẳng qua vật bồi táng cũng cần đầy đủ như lúc còn sống, Lý Quý Dương nhìn thấy một đám thứ tốt bị bỏ vào trong mộ thất, vô cùng mắt thèm, đây đều là văn vật a!

Văn vật!

Văn vật thời kỳ Tiền Tần!

Cứ như vậy chôn cùng người chết!

Quản gia nhìn ánh mắt thiếu gia nhìn chằm chằm đồ vật, nghĩ tới trong lòng thiếu gia đau lòng vật phẩm chôn cùng, nhưng mấy thứ này đều là đồ dùng quen thuộc của nữ chủ nhân khi còn sống, không chôn cùng cũng không được a!

Nhưng ánh mắt của thiếu gia thật đau lòng, hắn đành phải trộm phân phó người ngoài vật phẩm những vật khác không cần chôn cùng, đỡ gây ra thiếu gia tức giận.

Mà đám hạ nhân thì thầm nhủ, rốt cục không phải con ruột, vật bồi táng thật mỏng đâu!

Có nô lệ đi theo lão phụ nhân lúc còn sống, không hài lòng vật bồi táng quá mỏng, tìm Lý Quý Dương yêu cầu gia tăng vật bồi táng.

- Trong nhà đã trải qua nhiều chuyện như vậy, chỗ nào còn nhiều vật bồi táng như thế?

Vốn đang đau lòng lúc này Lý Quý Dương hoàn toàn bạo phát.

Khi nhìn thấy phần mộ hắn đã chịu đựng không đi nghiên cứu, tâm tình đã thật không tốt, bây giờ còn có người muốn làm trái lại với hắn?

- Nếu ghét bỏ đồ vật thiếu, các ngươi đi vào điền thêm không phải là tốt rồi?

Lý Quý Dương thở phì phì nói:

- Đồ vật trong nhà đều chôn cùng, chúng ta phải dùng cái gì? Dùng các ngươi sao?

Vài người hoàn toàn sợ hãi!

Bởi vì thời đại này, lấy người tuẫn táng không có gì lớn, đừng nói lão gia đã chết tiểu thiếp tuẫn táng, chính là chủ nhân đã chết nô lệ tuẫn táng cũng là chuyện rất bình thường.

Quản gia đứng bên người Lý Quý Dương, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn hắn, còn cho là lúc nữ chủ nhân còn sống sao?

Đã nhiều ngày hắn không phải không biết, nữ chủ nhân làm cho bọn hắn nấu cơm cho thiếu gia, bọn hắn cho thiếu gia uống canh thịt, thịt lại đi đâu vậy?

Hừ!

Quả thật là muốn chết!

- Chúng nô tì...

chúng nô tì...

Quỳ nơi đó là bốn đại nha hoàn của lão phụ nhân khi còn sống, mỗi người không nói xinh đẹp, nhưng dáng người yểu điệu, chủ yếu chính là các nàng được lão phụ nhân dạy dỗ qua, vốn là chuẩn bị cho mấy đứa con trai.

Ngoài đứa con bà ta sinh ra, bốn người này đều cấp cho thứ tử, làm cho bọn họ mê muội nữ sắc, tốt nhất có thể làm cho trượng phu thất vọng đối với bọn họ.

Nhưng không nghĩ tới còn chưa đợi đưa ra ngoài, mấy đứa con liên tục chết trên chiến trường, chết tới mức trong lòng lão phụ nhân đều rét lạnh!

Trong nhà chỉ có con lớn nhất lập gia đình, vừa muốn ở riêng đã bị phái lên chiến trường, dựng lên công trực tiếp đã chết!

Lưu lại một nhi đồng mồ côi từ trong bụng mẹ, còn ở riêng cái gì?

Lúc đó quan phủ quy định: Một nhà nếu có hơn hai trai tráng trưởng thành, không cho phép ở riêng sống một mình, nếu không nhà người này phải giao thuế má gấp bội.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!