Chương 7: (Vô Đề)

Là ai, lại dám bóp cổ nhỏ của tôi!

A, là nam chính.

Còn có thể làm gì được, tha cho hắn vậy.

Tô Nhuyễn Nhuyễn mặt sống không còn gì luyến tiếc, nhìn Nghê Dương bắt đầu thể hiện tạp kỹ ô tô bay, đâm tiểu bảo bối của cô đến thất linh bát lạc.

-         Thất linh bát lạc: thành ngữ diễn tả sự lác đác, lơ thơ, rải rác, tan tác,...

Cá muối đau lòng JPG.....

Tố chất thân thể của dị năng giả tốt hơn người bình thường rất nhiều.

Tuy Vương Căn thành thái giám, nhưng dị năng của hắn ta vẫn còn.

Trong thời khắc nguy cấp như vậy, Vương Căn lập tức thành người mở đường máu, ngăn chặn ở phía trước.

Thậm chí còn phá tan mấy chiếc xe con chạy ở trước mặt.

Xe quân đội của Vương Căn rất lớn, quét ngang chướng ngại phía trước.

Nghê Dương lái xe như bay theo kịp, một đường mạo hiểm mà kích thích.

Tô Nhuyễn Nhuyễn ghé vào cửa xe, nhìn thấy xa xa phía trước tựa hồ có gì đó phản quang.

"Nghê Dương, phía trước có thứ gì đó sáng lấp lánh..."

"Sáng cái mẹ cô...! Cúi đầu!"

Nghê Dương lời thô tục còn chưa nói xong, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng.

"Bang" một tiếng vang thật lớn, kính chắn gió vỡ vụn.

Nghê Dương rũ mảnh vụn thủy tinh trên người, tim như trật một nhịp.

Vừa nãy nếu không phải đồ ngốc bạch ngọt kia nhắc, phát súng kia sợ là bắn vào mặt cô rồi.

"Vương Căn mẹ thằng chó đẻ này!"

"Bang" một tiếng, lại là tiếng súng vang lên.

Lốp xe của bọn họ nổ tung.

Xe bắt đầu lắc trái lắc phải.

Nghê Dương sửng sốt một chút, sau đó chửi ầm lên.

Lục Thời Minh đưa tay đè đầu Tô Nhuyễn Nhuyễn xuống.

Tay người đàn ông vừa to vừa lạnh, khí lực lớn kinh người.

Cả khuôn mặt Tô Nhuyễn Nhuyễn bị đè ép trên ghế da, suýt chút nữa nghẹt thở chết.

"Ô, ô, ô,...."

"Đừng sợ, Nhuyễn Nhuyễn."

Lục Thời Minh ấn càng mạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!