Trước khi vào siêu thị, Lục Thời Minh đột nhiên giữ chặt Tô Nhuyễn Nhuyễn.
"Nhuyễn Nhuyễn, phải tự bảo vệ mình."
Sau đó đưa cho cô một ...! con dao làm bếp? Là một con dao còn mới?
Tô Nhuyễn Nhuyễn từ trong ánh mắt của nam chính thấy được đường lên thiên đàng của mình.
Nam chính vì con đường tìm chết của cô mà hết lòng hết sức, dốc hết tâm tư.
Tô Nhuyễn Nhuyễn một mặt cảm động, cầm lấy con dao kia, nói chắc chắn: "Ừm."
Cô nhất định chết sớm siêu sinh sớm.
Vương Căn cười nhạo một tiếng: "Nhuyễn Nhuyễn, cô đi theo tôi, tôi bảo vệ cô."
Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức cầm con dao tránh sau lưng Lục Thời Minh.
Bộ dáng rụt rè kích thích ham muốn bảo vệ của đàn ông.
Vương Căn đỏ mắt nhìn chằm chằm Lục Thời Minh.
Giọng Lục Thời Minh chậm rãi nhẹ nhàng vang lên: "Nhuyễn Nhuyễn là bạn gái tôi."
Vương Căn ngông cuồng nói, "Không lâu nữa sẽ không còn là bạn gái mày."
Hắn ta đã nghĩ kỹ phải giải quyết người kia thế nào, sau đó chiếm mỹ nhân thành của riêng.....
Cửa siêu thị có mấy chiếc xe hỏng, khóa cửa siêu thị đã bị gỡ xuống, cửa siêu thị bị chắn từ bên trong.
Xem ra đã có người vào tìm vật tư.
Nghê Dương nói: "Cửa chính không vào được, chúng ta leo tường."
Một đám người thân cao chân dài leo tường vào trong.
Tô Nhuyễn Nhuyễn chân ngắn chật vật leo tường.
Hây yo, hây yo.
Leo được ba bước, người vẫn còn ở dưới đất.
Lục Thời Minh đứng bên cạnh Tô Nhuyễn Nhuyễn, chậm rãi xắn ống tay áo, lộ ra nửa cánh tay tinh xảo trắng nõn.
"Nhuyễn Nhuyễn, anh giúp em."
"Em không ...!A!"
Tô Nhuyễn Nhuyễn bị Lục Thời Minh đẩy lên.
Ngã xuống đầu cắm xuống đất.
Tô Nhuyễn Nhuyễn:...! Tôi còn chưa có chết, thật là kiên cường mà.
Tự cho mình một like.....
Siêu thị rất lớn.
Nghê Dương nhắc nhở: "Đây là tận thế." Giọng nói nặng nề mà lãnh khốc, "Người trong tận thế, không còn là người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!