Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy rất buồn bã.
Cô cũng không thể làm Tô Ngạnh Ngạnh được nữa.
Tiểu tiên nữ một khi đã buồn bã, những cánh hoa trắng càng rơi xuống nhiều hơn.
Nghê Dương siết chặt cánh hoa trắng trong tay.
Hoa sao lại có chút quen mắt nhỉ?
Không nhớ ra nữa.
Nghê Dương cho cánh hoa vào miệng, một lần nữa đóng cửa sổ lại sau đó mắt nhìn xuống con zombie ở phía dưới đang nhặt hoa, nói: "Đó là thứ gì vậy?"
"Zombie."
Ánh mắt Tô Nhuyễn Nhuyễn sâu xa nhìn con zombie đang nhặt hoa, vẻ mặt cười đến ngốc nghếch kia.
Nghê Dương chống cằm suy nghĩ, "Con zombie kia sao nhìn có chút quen mắt nhỉ?"
Nhất là động tác ném đá vừa rồi.
Tô Nhuyễn Nhuyễn: Qua bao nhiêu chương rồi, cô sao mà nhớ rõ được.
"Nhưng con zombie kia trông cũng không tệ."
Nghê Dương tự mình nói xong, quay đầu nhìn Tô Nhuyễn Nhuyễn vẫn còn đang u oán, đưa tay vỗ vỗ đầu nhỏ của cô: "Ngoan nào, dị năng vô dụng cũng đâu phải lỗi của cô, là lỗi của ai ý chứ."
Tô Nhuyễn Nhuyễn: Tô Nhuyễn Nhuyễn cô còn chưa trải qua nỗi nhục nhã như này bao giờ đâu!
Tiểu tiên nữ tức giận, cơn mưa hoa lại bắt đầu rơi xuống.
Nghê Dương đưa tay xua đi những cánh hoa trắng trước mặt, lại đưa tay xoa đầu cô, nói: "Không sao mà, dù sao thì...! cũng đẹp lắm."
Sau đó quay người ra ngoài xử lý con zombie nhặt hoa xong vẫn tiếp tục ném đá kia.
Tiêu Trệ cũng an ủi Tô Nhuyễn Nhuyễn một phen rồi cùng Lục Thời Minh ra ngoài để chữa trị cho những người bị thương.
Chỉ còn lại một mình Tô Nhuyễn Nhuyễn vừa đau lòng vừa tức giận đứng trước cửa sổ, nhìn khuôn mặt mình hiện lên trong kính, càng thêm buồn bã, phiền muộn.
Cô trừng mắt, người trong kính cũng trừng mắt theo.
Mái tóc sau vụ nổ cầu kia đã được gội sạch, lại biến thành mái tóc uốn xoăn xinh đẹp như búp bê.
Tô Nhuyễn Nhuyễn ôm mặt.
May là cô vẫn còn vẻ đẹp này.
Ôi, sao tôi lại trông xinh như này cơ chứ, buồn thật đó, quyến rũ biết bao đàn ông.
Nụ cười dần thiếu đạo đức JPG.
A không đúng, bây giờ chỉ cần quyến rũ một tên Lục Thời Minh là đủ rồi.
Tô Nhuyễn Nhuyễn lắc lắc đầu mình, phát hiện đúng là đầu mình không phải úng nước mà là chứa Lục Thời Minh.
Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy có lẽ mình bị bệnh tâm thần rồi, nếu không sao lại thích một tên Đại Ma Vương biến thái thích chặt đầu đây?
...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!