Chương 1: (Vô Đề)

Tô Nhuyễn Nhuyễn biết bản thân mình sống không lâu. Là một nữ phụ pháo hôi rác rưởi đẩy nam chính vào trong đám zombie, dù cho giãy dụa thế nào, vận mệnh của cô chính là bị nam chính bóp chết như kiến hôi. Đương nhiên trước khi bóp chết còn phải bị đùa giỡn một phen.

Nhưng mà như vậy cũng không sao cả.

Bởi vì cô biết, cô lập tức sẽ phải chết. So với việc bị nam chính mạnh mẽ chặt thành từng khúc, Tô Nhuyễn Nhuyễn tình nguyện chết trước.

"Nhuyễn Nhuyễn, cho dù em đói bụng cũng không thể uống thuốc ngủ."

Người đàn ông ngồi xổm trước mặt Tô Nhuyễn Nhuyễn, gương mặt lạnh lùng, tuấn mỹ mà ôn hòa, tinh tế.

Hắn mặc đồ rằn ri, người cao chân dài, vai rộng eo hẹp, sau lưng mang một cái túi cũ rách.

Túi vải mỏng manh, mơ hồ có thể nhìn ra hình dạng của đồ vật bên trong.

Tô Nhuyễn Nhuyễn biết, đó là một cái rìu.

Người đàn ông này, chỉ dựa vào một cái rìu mà hoành hành trong tận thế, trở thành vị chúa tể của thế giới mạnh được yếu thua, không hề bị tam quan hạn chế.

Một người đàn ông tuấn mỹ nhã nhặn lại cầm rìu khắp nơi chém người ...!

Tô Nhuyễn Nhuyễn mỉm cười: Tác giả, cô bị bệnh méo gì vậy.

Ba ngày trước, Tô Nhuyễn Nhuyễn xuyên vào một quyển tiểu thuyết tận thế có tên là "Trùng sinh thống trị tận thế ".

Nam nữ chính trùng sinh trở về, cường cường liên hợp, thống trị tận thế.

Đây là một câu chuyện tình yêu xưa lâm vào đại nạn mang theo hy vọng sống mãnh liệt, khiến người khác cảm động biết bao! Tuy tác giả không xác định rõ tình cảm giữa nam chính và nữ chính, nhưng hai người một nam một nữ trong lúc đó chẳng lẽ còn có thể tồn tại tình huynh đệ đơn thuần sao!

Ít nhất lúc ấy, Tô Nhuyễn Nhuyễn vẫn chèo cp.

Nhưng Tô Nhuyễn Nhuyễn tuyệt đối không nghĩ tới, có một ngày, cô vậy mà có thể trực tiếp phá vỡ cp.

Nếu không phải thân phận quá xấu hổ, hoàn cảnh quá éo le, thiết lập nhân vật quá tệ, nam chính quá hung tàn, Tô Nhuyễn Nhuyễn nhất định sẽ cảm động đến nỗi nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.

Nhưng mà bây giờ, cô đã bị dọa đến mức nước mắt nước mũi chảy ròng ròng rồi.

Nhân vật Tô Nhuyễn Nhuyễn trong truyện là bạch nguyệt quang của nam chính, cũng là bạn gái nhỏ yếu ớt của nam chính.

- Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng TQ, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình.

Xuất phát từ tiểu thuyết " Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng" của Trương Ái Linh.

Mà người đàn ông ngồi xổm trước mặt cô tên là Lục Thời Minh, là nam chính của quyển truyện này.

Tướng mạo của Lục Thời Minh không có gì để xoi mói. Hắn nhã nhặn, tuấn mỹ, ngọc chất kim tương, là ánh trăng trên trời ngày thu, là tuyết trắng tinh khiết trên cây tuyết tùng ngày đông.

- Ngọc chất kim tương: ngọc pha vàng, chỉ vẻ đẹp bên ngoài và bên trong

Sạch sẽ không vướng một tia bụi trần.

Nhưng một nam chính như thế, sau khi trọng sinh lại lập tức trở thành một tên siêu cấp Đại! Biến! Thái!

Cả truyện một đống đạo lý, cái gì mà tận thế tàn khốc, tình người ấm lạnh, thế sự vô thường, trước mặt nam chính đều không tồn tại! Đây rõ ràng là nhật ký thăng cấp của tên biến thái cuồng chặt đầu lại đội lốt một con gà yếu ớt!

Mà dựa theo trong truyện, thân thể cô đang xuyên vào chính là bạch nguyệt quang của Lục Thời Minh, trước khi nam chính trọng sinh, vì tự vệ mà đẩy hắn vào đám zombie.

Tô Nhuyễn Nhuyễn: QAQ.

Lục Thời Minh sau khi trọng sinh, người đầu tiên muốn thu thập dĩ nhiên là cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!